Sau khi căn cứ Tân Sơn bị phá hủy, căn cứ Trấn Dương trở thành căn cứ lớn nhất. 
  
Phó Hoè che giấu sự lạnh lẽo trong mắt, khôi phục lại dáng vẻ ôn hoà như ngọc vốn có, giọng điệu có chút khó xử: "Trong xe có một cô gái nhỏ hay sợ hãi." 
  
Dung Hoàng nghe Thủy Thủy nói với mình rằng Ký Hàm Yên đang ở chiếc xe phía sau, cô vội vàng hạ cửa kính xuống một chút, nhìn thấy Phó Hoè đút tay vào túi quần, dáng vẻ rất điển trai khi nói câu đó. 
  
Cô gái nhỏ? 
  
Có cô gái nhỏ nào đâu? 
  
Thấy Khoái Diệp và hai người ngồi ở ghế phụ phía trước đều nhìn mình, Dung Hoàng chớp mắt, chỉ vào mình, là tôi á? 
  
Cả ba người đều gật đầu. 
  
Dung Hoàng phồng má, tức giận nhìn Phó Hoè qua cửa sổ xe. 
  
Tên khốn, nhìn mặt trời trên trời kìa, nó tròn trịa như cái chảo phải không? 
  
Chiếc rìu nhỏ của bổn đại vương đã sẵn sàng hành động rồi. 
  
Hừ. 
  
Dung Hoàng hừ một tiếng, thu mình lại trên ghế, cô quyết định đơn phương cắt đứt quan hệ với Phó Hoè trong ba phút. 
  
Thấy Dung Hoàng tức giận, Khoái Diệp cười ngốc nghếch: "Anh em chúng tôi đều tin tưởng anh Phó, anh ấy rất mạnh, những lời anh ấy nói chắc chắn có lý do của nó." 
  
Dung Hoàng không nói chuyện, chỉ mỉm cười. 
  
Nụ cười đó trông thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3705031/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.