"Muốn chạy à?" Dung Hoàng giẫm chân lên mắt cá chân của người đàn ông cao 1m9, dùng sức đè xuống.
Lại một tiếng "rắc" vang lên.
Khiến người ta dựng tóc gáy.
Đám tay chân của người đàn ông kia bối rối nhìn nhau, định xông lên cứu, nhưng lại cảm thấy thực lực của họ không đủ để chống lại Dung Hoàng.
"Đây là lần thứ bao nhiêu rồi?"
"Khoảng tám mươi chín mươi lần gì đó."
Mọi người: "." Đại ca, anh khổ rồi.
Nhìn tình hình này, có lẽ tất cả các xương quan trọng trong cơ thể đều đã bị xử lý hết một lượt.
Cho dù sau này có chữa được cũng không biết có đứng dậy được hay không.
Nghĩ đến đây, đám tay chân của người đàn ông cao 1m9 đã bắt đầu suy nghĩ xem nên chọn ai làm đội trưởng mới.
Dung Hoàng lắc lắc cổ tay, có vẻ không thích thú, đá một cái thật mạnh vào người đàn ông mềm như sợi bún, đẩy hắn về phía kệ hàng đằng sau.
Người đàn ông cao 1m9 trượt trên mặt đất một đoạn rồi đ.â.m sầm vào kệ.
Chiếc kệ lập tức đổ sập.
Đè lên cơ thể cao 1,9 mét.
Mọi người lại một lần nữa thay đổi ấn tượng về Dung Hoàng.
Kệ hàng đè lên người, chắc chắn là không sống nổi đâu nhỉ?
Dung Hoàng chỉnh lại chiếc váy trắng gọn gàng, trở về dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3680109/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.