"Nô tỳ đáng chết, xin Tam hoàng tử tha tội!" 
  
Thị nữ hoảng sợ quỳ xuống, ôm chặt bình rượu, khuôn mặt thanh tú đầy vẻ sợ hãi, đôi mắt ngấn nước. 
  
Dung Hoàng nhìn dáng vẻ của thị nữ này, nhớ lại lúc mình còn ở Thần giới, những tiên nữ kia cũng thường dùng cách này để quyến rũ Thần Đế, sau đó thành công trở thành phi tần của ngài. 
  
Vậy, chẳng lẽ nàng ta cũng muốn quyến rũ Phượng Bệnh Bệnh sao? 
  
Nàng ta nghĩ mình là ai? ! 
  
Trong từ điển của bổn đại vương chỉ có từ "góa phụ". 
  
Dung Hoàng nhíu mày, hừ một tiếng, ngay lập tức, Ung Tinh nhìn Dung Hoàng, nhẹ nhàng hỏi: "Sao vậy?" 
  
Dung Hoàng liếc nhìn y phục bị ướt một nửa của chàng, kiềm chế sự không vui trong lòng, rút tay ra khỏi tay Ung Tinh: "Ngài đi thay y phục trước đi." 
  
Nhìn khuôn mặt miễn cưỡng đuổi người đi của tiểu cô nương, Ung Tinh có chút buồn cười. 
  
Thực ra, trong những năm qua, chàng đã quen với những thủ đoạn tầm thường này, đã có thể giữ được vẻ mặt nghiêm túc. 
  
Ung Tinh hờ hững nâng tay áo rộng lên, thôi, tạm thời giải quyết thứ gây khó chịu này đã. 
  
Bảo bối còn đang đợi chàng bóc hạt thông. 
  
Trong chiếc đĩa nhỏ, hạt thông đã gần hết. 
  
Tuy nhiên, thỉnh thoảng thấy tiểu cô nương ghen một lần, cảm giác cũng khá thú vị. 
  
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3674977/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.