"Đại vương, tôi quên nói cho ngài biết, thế giới nhỏ nào cũng có nhân vật phản diện.”
Dung Hoàng dừng lại, cứ như vậy dừng ở cửa nhà vệ sinh nữ.
Dung Hoàng cúi đầu, mắt nhìn Thủy Thủy đang cười nham hiểm, trên khuôn mặt thanh tú trắng nõn đột nhiên hiện lên một nụ cười.
“Còn có nhân vật phản diện?” Đầu ngón tay hồng như hoa anh đào của Dung Hoàng gõ nhẹ vào tay cầm xe lăn, “Vậy thì g.i.ế.c hắn đi.”
Để tránh phiền phức sau này.
Thủy Thủy run lên, không ngờ đại vương của mình là người như vậy.
Đang lúc chuẩn bị nói chuyện với nàng, Dung Hoàng nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.
Ngẩng đầu lên, một chàng trai đứng trước cửa nhà vệ sinh nam, nhìn qua ước chừng mười tám mười chín tuổi.
Mặc bộ đồng phục trường học bó sát, cúc áo chưa cài hết, hai cúc trên cùng tùy tiện cởi ra, để lộ áo sơ mi trắng bên trong.
Người này cao hơn cô ít nhất một cái đầu, lông mày rậm, mũi cao, đôi mắt ngỗ ngược, có chút thiếu kiên nhẫn khi bị làm phiền.
Làn da trắng lạnh và đôi môi đỏ tươi tương phản rõ rệt, toàn thân toát lên vẻ sang trọng và quý phái.
Dung Hoàng vừa định nói tiểu tử này dáng dấp không tệ thì nghe Thủy Thủy nhắc nhở: "Đại vương, đây chính là nhân vật phản diện, hắn và nguyên chủ học cùng một lớp. "
Dung Hoàng: ...Vậy sao? Có phải ta nên g.i.ế.c hắn không?
Thủy Thủy không ngờ ký chủ được giao trói lại bạo lực như vậy. Rõ ràng chủ nhân đã nói nàng là một cô gái rất hiền lành mà.
Rốt cuộc là sai ở chỗ nào ? ?!
"Đại vương, việc ngài phải làm bây giờ là nhanh chóng quay lại xe lăn. Cả trường đều biết ngài là người tàn tật." Thủy Thủy bất đắc dĩ nhắc nhở.
Dung Hoàng nhẹ nhàng à một tiếng, ôm chiếc chăn nhỏ vòng từ sau ra trước xe lăn, ngồi xuống xe lăn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]