Nói xong, Sở Tiêu dẫn theo Lãnh Cơ Uyển đi đến chuồng ngựa.
Nhìn thấy Sở Tiêu, lão phu trông ngựa liền vội vàng đi lên.
“Lão gia, ngài muốn đi đâu sao? “
Sở Tiêu khoát tay: “Không cần để ý, ta dẫn theo nàng đến xem ngựa.” Sở Tiêu cùng Lãnh Cơ Uyển bước vào bên trong, hắn chỉ tay về một phương nói.
“Tất cả đều là ngựa tốt, tùy tiện ngươi lựa chọn.”
Lãnh Cơ Uyển tầm mắt thoáng lướt qua năm con ngựa phía trước, tròng mắt không ngừng vận chuyển.
Tất cả đều giống nhau, tuy nhiên màu lông lại bất đồng.
Lãnh Cơ Uyển ánh mắt tiếp tục di chuyển, đến khi nhìn thấy một con ngựa nhốt ở bên ngoài, sắc mặt khẽ biến đổi.
Con ngựa này thân hình không tính là cường tráng, nhan sắc lại thuần màu đen. Lãnh Cơ Uyển sở dĩ ánh mắt dừng trên người nó, bởi vì trên mặt nó có một vết sẹo. Từ mắt trái xỏ xuyên qua, nhìn qua vô cùng hung dữ.
Hắc mã tựa hồ cảm thấy có người đang chăm chú nhìn mình, nó ngẩng đầu, nhẹ nhàng liếc nàng một cái, sau đó khinh thường hất hàm quay đầu đi.
Sở Tiêu đem sắc mặt của Lãnh Cơ Uyển thu hết vào đáy mắt, nhận thấy nàng có hứng thú với con hắc mã phía xa, hắn mở miệng dò hỏi: “Thế nào, ngươi muốn nó?”
“Sư phụ, có vấn đề gì sao?” Lãnh Cơ Uyển nghi hoặc nhíu nhíu mày.
“Con ngựa này rất khó thuần, căn bản chính là không cưỡi được, nếu mạnh mẽ leo lên người nó, nó nhất định sẽ nổi điên.”
Nghe đến đây, Lãnh Cơ Uyển mày nhíu càng chặt.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-sinh-hoan-my/221572/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.