🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từ khi có được bảo bối như Lam Dụ,  bất kể trong câu chuyện hay bây giờ, An Quốc Công hận không thể  c.h.ế.t ở trên người nàng ta, sao có thể lúc có Lam Dụ còn nhìn được những nữ nhân khác, nghĩ đến ban ngày lúc Lam Dụ đến rồi một hồi rồi buổi tối An Quốc Công liền tới, Bách Hợp cười lạnh một tiếng.

Chỉ số thông minh của nàng không quá cao, nhưng dần tăng trưởng qua thời gian, càng quan trọng hơn là nàng sống nhiều kiếp như vậy, làm nhiều nhiệm vụ như vậy, ngay cả người ngu bị tính toán bao nhiêu cũng có thể cảm giác được ra vài phần không đúng, huống chi nàng biết rõ Lam Dụ âm tàn độc ác, nhất định là ban ngày nàng đến xò xét mình, lại nhấc lên cha của nàng, lúc ấy Bách Hợp chỉ cảm thấy nàng tâm tình sáng sủa hoặc vô ý thức trong nhắc tới người nhà, vốn tưởng rằng là chân tình, nhưng lúc này mới cảm giác được chính mình ngu ngốc.

Đối với Lam Dụ chỉ một lòng muốn muốn báo thù mà nói, nàng ta không có tâm đấy, chỉ sợ nàng ta cố ý nhắc tới cha nàng để dò xét mình, lại bởi vì mình cho rằng có thể chiêu hồn cha nàng ta, nên cô ta tưởng mình đùa giỡn, dù sao Lam Dụ thấy Lưu Bách Hợp xuất thân gia giáo, không có khả năng học đạo thuật thấp kém này và cũng không học được vật này cho nên bảo An Quốc Công tới, một mặt nàng muốn truyền cổ độc cho mình, một mặt đoán chừng nàng muốn báo thù lúc ban ngày bởi vì chính mình mà khiến nàng nhớ tới phụ thân.

Tại trong suy nghĩ của Lam Dụ, người An gia không có tư cách nhắc tới người Lam gia và cũng không có tư cách nhắc tới Nam Đường, chính cô ta nói ra, bởi vì nguyên nhân do Bách Hợp, cho nên giận chó đánh mèo rồi.

Hóa ra nàng ta vẫn còn muốn hại mình, Bách Hợp nghĩ như thế liền nhẹ khẽ nở nụ cười.

Bên ngoài An Quốc Công gõ cửa dồn dập. Dần dần như là không còn bình tĩnh được nữa hừ lạnh một tiếng: “Đi ra. Nếu không đừng trách ta không khách khí!” An Quốc Công nói xong rồi lại vung tay: ” Xô cửa cho ta!”

Lúc đầu lão cưỡng bức Lưu Bách Hợp cũng dùng thủ đoạn bạo lực. Lưu lại bóng ma cho nguyên chủ, tuy nhiên cuối cùng Lưu Bách Hợp cũng trụy lạc nhưng không có nghĩa là ngay từ đầu nàng cam tâm tình nguyện. Lúc này thay đổi là Bách Hợp, nàng càng không khả năng cam nguyện, may mắn các loại lá bùa nàng sớm chuẩn bị xong, nhìn bên ngoài xem bóng dáng giống như có ba người, nàng tiện tay cầm ba tờ định thân phù trên tay, vừa nghe thấy tiếng xô cửa ầm ầm ởbên ngoài, đột nhiên kéo cửa ra và nhân lúc ba người còn không có kịp phản ứng áp  lá bùa vào trên người bọn họ.



” Ngươi làm cái gì?” An Quốc Công vốn đang tức giận, lúc phát hiện mình không nhúc nhích được nữa thì mới phát hiện chỗ cổ quái, không khỏi kinh sợ  quát to một tiếng,  Bách Hợp cũng không sợ lão, loại nam nhân vô dụng này, lại được nữ nhân nịnh nọt, nàng cười lạnh nói: “Công công khuya khoắt đến sân nhỏ của ta làm gì? À chẳng thèm quan tâm, ở nguyên tại chỗ đi.” nói xong, lại không muốn nghe đến An Quốc Công nói nhảm phiền mình luyện võ, Bách Hợp vào nhà lại lấy hai lá bùa. Dùng lửa đốt cháy rồi nhét vào miệng ba người này.

An Quốc Công cũng may, lão là người đã đi lên chiến trường nên sát khí trên người rất nặng, còn hai người hầu của lão bị hành động của Bách Hợp dọa đến nỗi ngờ nghệch. Lúc này  công lực của Bách Hợp còn chưa đủ để dùng triệu bách quỷ đến đây, nếu không có thể dọa c.h.ế.t ba người trước mắt này. Nàng đóng cửa lại cả đêm luyện võ, đợi đến lúc Định Thân phù sắp hết hiệu lực, lại đi ra dám thêm một tờ nữa cho ba người này, đợi đến lúc trời sáng hẳn, hai người hầu bị dọa mặt xanh mét lại, loại thủ đoạn định người này thật sự vượt quá tưởng tượng rồi,  trước kia bọn hắn chưa bao giờ thấy qua nên trong lòng rất sợ hãi.

Mà sắc mặt An Quốc Công rất khó coi, lão vốn không phải  cam tâm tình nguyện tới sủng hạnh Lưu thị,  thế nhưng bị người trong lòng mình bức đến, ai ngờ lúc tới thịt không ăn được ngược lại bị đứng cả ngày,  nhất là hơn nửa năm không thấy Lưu thị, hình như hơi thay đổi, trong lòng lão cũng hơi sợ lúc nhìn thấy Bách Hợp đi ra, đôi má  An Quốc Công không tự chủ được co rúm hai cái, cố gắng trấn định:

“A Hợp, con làm sao vậy? Cha yêu thương con mà!”

Bách Hợp nhìn thấy bộ dạng này của lão thì buồn nôn, tuy nguyên chủ thụ tội không phải mình thụ đấy, nhưng lúc này nhớ tới vẫn khiến nàng buồn nôn , nàng cười lạnh hai tiếng: “Ngươi mà nói thêm một câu nữa, ta sẽ cho ba người các ngươi yêu thương yêu thương lẫn nhau.” Mặc dù An Quốc Công háo sắc nhưng chỉ giới hạn trong nữ nhân, lúc này nghe Bách Hợp nói xong thì toàn thân nổi da gà, nào còn dám mở miệng, nhất thời câm miệng không nói.

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.