Mai Du Tâm nói: "Có tôi ở đây, cậu cứ yên tâm chơi đi!"
Bạch Trà rời khỏi thành phố nhộn nhịp xa hoa này đã hai năm, Mai Du Tâm sợ cô sẽ cảm thấy lạ lẫm nên mới dẫn Bạch Trà tới đây. Cô ấy muốn Bạch Trà có thể nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống của những người trẻ tuổi nơi phố xá này.
Mai Du Tâm là người sống theo chủ nghĩa hưởng thụ, cô ấy có tiền, còn xinh đẹp, đương nhiên có vốn liếng sống theo chủ nghĩa tư bản. Nói về những người bạn trai cũ của Mai Du Tâm, bọn họ đều thích tiền của cô ấy, còn cô ấy lại thích sự trẻ trung và vẻ bề ngoài của họ. Dù gì tất cả đều là người trưởng thành cả, trong lòng tự biết là được rồi, không cần nói rõ ra là ai tốt ai xấu.
Một giọng đàn ông mang theo ý cười truyền đến: "Mai Du Tâm, lại gặp được em rồi."
Mai Du Tâm nhìn về phía người vừa nói, cô ấy cũng nở nụ cười: "Hoàng Phủ Lãng, trùng hợp thật đấy."
Hoàng Phủ Lãng trông khá đẹp trai, dáng người cao ráo, thêm cả một thân đồ hiệu trên người nhìn qua khá ăn chơi, thiếu đứng đắn. Anh ấy nhìn Bạch Trà mấy lần. Lúc Bạch Trà im lặng thoạt trông rất có một loại khí chất an nhiên điềm đạm.
Hoàng Phủ Lãng vươn tay về phía Bạch Trà: "Chào cô Bạch, tôi là Hoàng Phủ Lãng. Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi, chỉ sợ cô đã quên mất tôi thôi."
Mai Du Tâm hất tay Hoàng Phủ Lãng ra, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Anh gặp Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ngay-ngay-ngan-ngo-vi-sac-dep-tuyet-tran/472446/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.