Tống Dao vội vàng muốn kéo mũ của Tống Tuyên, không thể để thằng em trai ngốc này của cô ấy giận dỗi rồi bỏ đi được, nhưng Tống Tuyên quá cao, cô ấy thật sự không với tới nổi.
Trên khuôn mặt thanh tú của Tô Lạc Lạc để lộ thần sắc không cam lòng yếu thế, cô ta trào phúng nói: “Cô Bạch, cô hà cớ gì phải làm như vậy, Tống Tuyên là một người...”
“Cô không thấy buồn nôn à?”
Tô Lạc Lạc ngừng lại: “Gì cơ?”
Môi Bạch Trà nhếch lên: “Khi Tống Trình ngủ với cô, anh ta đều gọi tên tôi.”
Xung quanh lập tức xôn xao.
Mặt Tô Lạc Lạc trắng bệch.
Tống Dao vội vã muốn bịt tai của Tống Tuyên lại, nhưng bị Tống Tuyên né tránh, anh còn kéo mũ cao lên để hở ra một khoảng, thấp thoáng lộ ra đôi mắt đen như mực vô cùng cuốn hút.
Ánh mắt Tống Trình càng lạnh: “Bạch Trà, cô rời khỏi đây cho tôi.”
Nhìn phản ứng của Tống Trình và Tô Lạc Lạc đủ để thấy lời Bạch Trà nói không phải giả dối. Trước đây, Tống Trình xem Tô Lạc Lạc là thế thân của Bạch Trà, xảy ra chuyện như vừa nói cũng chẳng có gì kì lạ. Tuy nhiên, điều này đối với bất kỳ người con gái nào đều là sự sỉ nhục to lớn, không biết Tô Lạc Lạc chịu nổi kiểu gì!
Tống Trình không muốn bị người ta cười đùa ở nơi này, anh ta muốn kéo Bạch Trà rời đi, nhưng không ngờ tới lại bị Bạch Trà bất thình lình giơ chân đá vào vị trí dưới thắt lưng. Nghe thấy tiếng động, đám đàn ông trong buổi tiệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ngay-ngay-ngan-ngo-vi-sac-dep-tuyet-tran/472442/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.