Mắt thấy sắc mặt khó coi của Vương tổng đứng một bên, Bạch Hoa Càn ra vẻ hiền lành nói: “Đúng rồi, con muốn mua trang sức gì đó thì cứ mua, đừng có tiết kiệm tiền cho ba, à để ba chuyển thêm tiền vào thẻ cho con, con cứ thoải mái mà vung tiền, nhớ kỹ, nhất định không được tiết kiệm tiền cho ba đâu.
Con là con gái yêu dấu của ba mà, ba kiếm tiền không phải đều để cho con tiêu sao?”“Chú Bạch, cháu sẽ chuyển lời của chú cho Trà Trà.”Nghe thấy giọng nói đàn ông, Bạch Hoa Càn ngẩn ra, giọng ông vì giật mình và ngoài ý muốn mà nâng cao cao độ: “Cậu là ai!?”“Tống Tuyên.”“Con gái tôi đâu!?”“Đang ngủ bên cạnh ạ.”“Gì, gì cơ!?”Giọng nói của người đàn ông rất nhỏ: “Trà Trà muốn ngủ nướng thêm ạ, cháu ngắt máy trước.”Điện thoại bị dập một cách dứt khoát.Bạch Hoa Càn nhìn giao diện kết thúc cuộc gọi, đầu óc ông trì độn, mãi lâu sau vẫn không thể lấy lại tinh thần.Vương tổng đứng bên cạnh vui sướng khi người gặp họa hỏi: “Bạch tổng, con gái ông xảy ra chuyện gì thế?”“Vương tổng nói đùa rồi.” Bạch Hoa Càn lập tức bày ra trạng thái tác chiến, ông nở nụ cười kinh điển: “Vừa rồi tôi mới biết con gái mình không nói tiếng nào đã chi tiền mua một toà nhà có tiềm lực như thế, hẳn còn mang đến cho tôi không ít tiền lời nên mới ngạc nhiên cảm thán về đầu óc thương nghiệp của con bé.
Haiz, như Vương tổng ông nói đó, hổ phụ không sinh khuyển tử, tuy con tôi chỉ là phận gái, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ngay-ngay-ngan-ngo-vi-sac-dep-tuyet-tran/3258773/chuong-24.html