Ninh Vũ ghi âm hết mọi lời khai của đám người này sau đó mới thả bọn họ đi..
" Ninh tỷ hay cho chúng em đi theo chị đuợc không??"
"...." Trợn mắt.. đi theo tôi làm gì muốn cạp đất mà ăn à..
" Tôi không nuôi nổi các người. cũng không có ý định dính vào vũng bùn này.."
" Chị an tâm.. tiền chúng em tự kiếm đuợc với lại chị cũng không cần phải vào hắc đạo.."
" Não các người úng nuớc à.. vậy các người bảo tôi nhận các người làm gì??"
" không làm gì cả?? chỉ là ngưỡng mộ chị thôi.."
sáu người cùng đồng thanh thành công đem gân xanh của cô lôi ra căng đét..
" Cút..."
Ninh Vũ rống lên một tiếng.. moá cô không nhận họ hàng gì hết.. nghỉ cho khỏe..
" không ngờ đồng học Ninh lại có nhiều bí mật đến vậy.. đúng là chân nhân bất lộ tướng nha.. "
Ân Triết một bên xem náo nhiệt.. giờ đây còn không quên đi ra khịa cô vài cái.. Ninh Vũ lườm anh một phát.. biết thế chẳng thèm đi theo..
" Như nhau cả thôi.. Ân nhị thiếu cũng không phải hạng xoàng ..."
Cô trả lại súng cho anh rồi thẳng thừng đi về phía trước.. làm lơ Ân Triết ra một bên.. anh sờ sờ mũi nhưng vẫn đuổi theo..Ninh Vũ bước khập khiễng dưới bóng đèn đường..
" Sao vậy?? chân cô bị thương sao??"
" Thấy rồi còn hỏi.. nếu không phải lúc nãy mấy người đi nhanh quá tôi bị vấp thì liệu có thành ra thế này không??"
Ninh Vũ lầm bầm oán trách.. gặp phải anh coi như cô xui.. trước giờ cô có bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816409/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.