Ninh Vũ vừa bước đến cổng nhà trẻ đã thấy một bóng dáng nho nhỏ lao đến.. oà có cần khoa trương đến vậy không??
" Ninh gia cuối cùng cô cũng tới rồi.. người ta không gặp cô một ngày như cách ba thu.. nhớ cô sắp chết rồi.."
"......"
Cô trợn mắt YY em vừa đi học một ngày cái miệng ba hoa lại tăng thêm một cấp..đáng sợ..
" Con lợn nhà em còn chưa leo xuống..cổ của tôi muốn gãy rồi đấy..."
" Người ta dễ thương như vậy.. Ninh gia nỡ gọi là lợn sao?? buồn quá đi thôi.. Bang.. Ninh gia nghe thấy không tim YY bị nứt Một đường rồi.... ai ui..tim người ta nứt Ninh gia véo má làm gì.."
YY khoa trương ôm ngực làm bộ bị tổn thương nghiêm trọng..
" Ai bảo miệng em nhiều chuyện thế làm gì??"
" Em có sao?? "
" Có.. Nào về thôi hôm nay tôi làm món ngon cho em.."
Ninh Vũ dắt tay YY đi trên con phố nhỏ.. bóng hoàng hôn rơi xuống in bóng hai người trên con đường đầy tấp nập.. nhưng lại có gì đó bình yên đến lạ.. kiếp trước cô không người thân không cha mẹ.. càng không nói đến anh em..sau này xuyên qua từng thế giới một tuy có người nhà rồi... nhưng chỉ có YY là luôn ở cùng cô bên cạnh cô..cho cô động lực.. Tuy hai người ở chung luôn là khịa nhau trêu chọc nhau nhưng như vậy mới không nhàm chán..cô mới có thể đi được chặng đường như ngày hôm này..
" Ninh gia cô có tâm sự sao??"
" Nhìn mặt tôi hiện rõ như vậy à??"
" Không có.. là tâm linh tương thông đấy.."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816406/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.