" Em gái cái gì mà em gái?? Cả nhà cậu mới là em gái đó.."
Ninh Vũ trợn mắt lườm nguýt cậu ta một cái..
" Cậu xem lại mình xem có bao nhiêu tuổi đầu mà gọi tôi là em gái.. cậu chắc chắn không phải để yêu thương.. đắc tội con gái cậu chết chắc rồi.."
"..." Lam Tư bị lời nói làm cho câm nín.. không phải các tiểu cô nương đều thích gọi là em gái sao?? đến lượt cô thì bị phản tác dụng.. chẳng nhẽ đang trong giai đoạn tiền mãn kinh hả?? may mà YY không truyền suy nghĩ này cho Ninh Vũ không thì chắc cô bạo phát mà làm chuyện thương thiên hại lý mất..
" Lão tử.. đây không gọi cô bằng em gái chẳng nhẽ gọi bằng chị.. cô còn chưa có bản lĩnh đó.. hừ hừ.. "
" Hai người có thể yên lặng một chút không?? hôm nay là giải quyết ân oán cá nhân của chúng tôi không có liên quan đến việc xưng hô còn nữa hai người phụ nữ các cô tốt nhất nên đi khỏi đây thì hơn.. Trình Tiêu cậu đưa phu nhân về biệt thự không có lệnh của tôi cô ấy không được phép rời đi nửa bước... "
Mạnh Giao nghe vậy thì nuớc mắt uất ức chảy xuống một hàng dài.. bi thương nhìn nam chính..
" Anh cho tôi là cái gì?? là con rối muốn giam giữ thì giam giữ.. muốn làm gì thì tùy ý anh sao??"
" Cô chính là người phụ nữ của tôi lại đi dây dưa cùng người khác.. mà người đó còn là đối thủ của tôi..nói xem tôi chỉ giam giữ em còn nhẹ nhàng.. em cứ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816377/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.