Phòng điều trị đặc biệt của bệnh viện.. Lục Mạn Quân đi qua lại.. đã qua hai tiếng rồi nhưng cô vẫn chưa gọi điện thoại báo cho anh.. liệu đã sảy ra chuyện gì sao??
" Tút.. tút.. sô điện thoại này đang tắt máy.."
" Chết tiệt.. Ninh Vũ em làm sao rồi.."
Lục Mạn Quân có chút nóng nảy..
" Tút.. Tút.. Ninh Vũ về nhà chưa.."
" Chưa.. Anh hai!! chị dâu gặp chuyện gì sao??"
" Ừm.. cô ấy nói rằng về nhà sau đã đuợc hai giờ đồng hồ rồi nhưng vẫn chưa gọi lại.. anh có cảm giác bất an.."
" Đuợc rồi anh đừng lo lắng quá chị dâu cũng là người lớn sẽ không đi lạc đâu.. chắc tại điện thoại hết pin nên mới không gọi cho anh"..
" Anh biết rồi.. tút ..tút.."
Lục Mạn Quân cất điện thoại vào túi quần rồi chạy xuống khu để xe.. xe của Ninh Vũ vẫn còn đấy.. trong lòng anh tràn ngập sự bất an.. cô đang ở đâu rồi.. Bỗng anh sững người.. một chân giầy của cô ở trong góc.. cô gái ngốc này em là heo sao?? đừng sảy ra chuyện gì đó.. chưa bao giờ anh hoảng loạn như lúc này.. ở đây còn có dấu vết của đánh nhau..
Haha nếu mà Ninh Vũ biết mình đi đánh người khác lại bị coi là giãy giụa. không biết có cười chết anh không. IQ anh bị âm hả.. bình thường cao đến vậy mà..
Lục Mạn Quân chạy nhanh đến phòng an ninh
" Ngài Lục..xin lỗi lúc đó camera của khu đỗ xe đều bị ngừng hoạt động.."
" Các người làm ăn như vậy sao??"
Mặt Lục Mạn Quân âm trầm.. giờ đây anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816369/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.