Rất nhanh đã đến buổi lễ kỉ niệm 60 năm thành lập Lục thị..
Hôm nay mẹ Lục mặc chiếc váy dạ tiệc màu lam nhạt do cô thiết kế mà cười mãi không thôi.. Bình thường bà ghét nhất là tiệc rượu lúc nào cũng phải cười đến đơ cả mặt... nhưng hôm nay bà chính là mặc váy dạ tiệc con dâu yêu quý thiết kế.. tất nhiên bà phải cao hứng rồi.. Chiếc váy ôm lấy chiếc eo thon thả không có chút giấu vết của thời gian.. tà váy đuợc phối voan và đá quý mờ ảo tựa như một bầu trời về đêm.. mềm mại mà không kém phần quý khí sang trọng.. baba Lục thì mặc bộ vest đen... với các đường cắt may tỉ mỉ.. Ông nội mặc bộ đường trang màu vàng nhạt.. cũng là do Ninh Vũ thiết kế nốt.. cô còn nhớ lúc đưa cho ông nội bộ đường trang.. ông liền vui vẻ cười khanh khách thật sự y hệt một đứa trẻ vậy.. còn luôn miệng khen cô tốt..
Ninh Vũ hôm nay mặc chiếc váy dạ hội màu trắng trễ vai làm lộ ra xương quai xanh hoàn mĩ.. làn da trắng hồng như em bé.. váy ôm sát eo tôn lên vòng eo mảnh khảnh làm người ta cảm tưởng một tay đã có thể ôm gọn.. tóc đuợc uốn xoăn nhẹ xõa xuống nhìn vô cùng trẻ trung.. cô mang trên người một khí chất độc đáo của nhà thiết kế.. gương mặt nhỏ nhắn đuợc trang điểm tỉ mỉ.. làm cho ai nhìn đều yêu thích không thôi..
" Tiểu Vũ hôm nay con thật xinh đẹp đó nha.."
Mẹ Lục vừa thấy cô bước xuống đã nắm tay khen đẹp làm cô ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816362/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.