Ninh Vũ một đêm ngon lành đến sáng.. ai ngờ vừa mở mắt ra đã thấy một gương mặt ủy khuất phóng to ngay sát mình.. suýt thì rớt tim..mới sáng sớm anh thò gương mặt yêu nghiệt ra đây làm gì? nguy hiểm lắm có biết không? đâu phải mỗi đàn ông buổi sáng bộc phát thú tính đâu, nhìn gương mặt này đến cô còn muốn ăn ý chứ...
" Anh làm sao vậy ??".
" Đau.. Đau.."
Bấy giờ cô mới ý thức đuợc mình đang gối đầu lên cái gì?? Cô sẽ không nói là mình chủ động chui vào lồng ngực Lục Mạn Quân ngủ, còn lấy tay người ta làm gối đâu.. quá mất mặt rồi..
" Sao anh không gọi em dậy?? Để em gối đầu như thế không đau mới lạ.."
Có lẽ anh cả tối đều ngủ như thế đi.. Ninh Vũ a Ninh Vũ mày nên cảnh tỉnh bản thân một chút.. lỡ đâu tay của người ta bị cô gối phế đi thì ai tới đền nha...cô áy náy nhìn anh ..
Lúc cô cùng Lục Mạn Quân xuống nhà thì chỉ còn Ông nội Lục cùng Mẹ Lục nữa thôi.. Có lẽ là hai người kia đi làm rồi.. Lục Mạn Quân kéo cô đi ăn sáng.. sau đó mới ra phòng khách ngồi cùng mọi người..
" Tiểu Vũ hôm qua ngủ có ngon không??"
Mẹ Lục tươi cười nắm tay con dâu mới hỏi thăm.. Cô âm thầm trợn mắt, có khi nào một câu hai nghĩa..
" Dạ ngủ ngon ạ.. cảm ơn mẹ.."
Ninh Vũ quy quy củ củ trả lời.. nhận lấy tách cafe người hầu đưa tới..
" Mẹ .. mẹ hôm qua con cùng vợ.. lăn giường đó... con rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-thu-dung-chay/1816360/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.