Editor: Ngạn Tịnh.
Mắt nam nhân rất thâm thúy, thâm tình bên trong, hoàn toàn có thể dìm chết một người.
Lục Nhất Lan cứ như vậy, đâm vào con ngươi của Quân Tử Ngọc.
"Bởi vì... Ta sợ hãi."
"Tỷ tỷ." Khóe môi hắn cong lên một nụ cười rất nhỏ, răng nanh lộ ra, lấp ló dưới môi, "Ta đã làm chuyện không tốt, ta sợ tỷ sẽ trách tội ta."
"Ta sợ người sẽ rời khỏi ta."
"Thật sư, ta rất sợ."
Hắn lặp lại rất nhiều, sau đó giọng nói mang theo chút nghẹn ngào, "Tỷ cũng không biết, ngày đó sau khi trở về, ta rất hối hận, thật sự rất hối hận...."
"Ta quá tham lam, tỷ ở bên cạnh ta đã là rất khó có được, ta còn muốn tiến hơn một bước, ta sai rồi, nhưng ta không dám xin lỗi tỷ, ta sợ tỷ sẽ không bao giờ nói chuyện với ta nữa."
"Ngày đó hộc máu, ta đã rất vui vẻ."
Con ngươi Quân Tử Ngọc hơi lóe lên ánh sáng, Lục Nhất Lan nhìn, thế nhưng cảm thấy có chút hãi hùng khiếp vía.
Hắn si ngốc.
Bởi vì đoạn tình cảm này, hoàn toàn si ngốc.
"Ta thật sự rất vui mừng, Ám Nhất vừa đi, tỷ liền tới rồi, ta biết tỷ không nỡ bỏ mặc ta."
"Tỷ không nỡ bỏ mặc ta."
Vốn là giải thích, đến sau đó, lại càng chạy càng xa, con ngươi của Quân Tử Ngọc vốn thanh triệt, bỗng nhiên thâm trầm, cuồng nhiệt lên, "Ta biết, cũng giống như tỷ của nhiều năm trước từng nói, tỷ thích ta."
"Tỷ thích ta, sao có thể bỏ mặc ta chứ."
"Ta vì đoạn tình này, đều sắp chết." Hắn che ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-tu-ta-di/1588926/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.