Editor: Ngạn Tịnh.
Thấy không rõ mặt, nhưng dáng người nhìn rất chững chạc. Tốc độ đi đường của anh ta không nhanh không chậm, vừa vặn. Một thân màu xanh đậm, càng nổi bật thêm ba phần khí chất cứng rắn máu lạnh của anh...
Anh ta ngồi xuống, tất cả mọi người thu hồi súng.
Có người cúi đầu nói chuyện với Diệp Hàn Anh, anh nghiêng đầu liếc mắt nhìn qua, cho dù chỉ là một độ cong nho nhỏ, nhưng Lục Nhất Lan biết, anh đang nhìn cô.
Vừa mới xoay người, liền đâm vào con ngươi kia của người đàn ông, con ngươi màu đen mang theo vài phần thâm trầm, chỉ là đơn giản liếc mắt nhìn một cái, liền cảm giác cả người mình đều đông cứng lại.
Lục Nhất Lan xoay người trở về.
Tốc độ của máy bay rất nhanh, ban đêm, có người tới phát bữa tối, người nơi này ăn cơm đều theo nhóm, bảo đảm bên cạnh Diệp Hàn An vẫn luôn có người.
Ngũ cảm (*) của Diệp Hàn An rất nhạy bén.
(*) Ngũ cảm: thính giác, vị giác, khứu giác, xúc giác, thị giác.
Anh có thể cảm giác được phóng viên nhỏ bên kia đang nhìn mình, ánh mắt nhẹ nâng, người kia lại đã sớm cúi đầu.
Lúc đến X quốc là đêm tối.
Gom lại quần áo trên người, nhìn camera treo trên cổ, Lục Nhất Lan vẫn luôn theo sát đại bộ đội.
Chưa tới hai phút, trên bầu trời bỗng nhiên nở rộ một đóa mây nấm, toàn bộ mặt đất đều rung động, Lục Nhất Lan nhất thời đứng không vững, thiếu chút nữa đã ngã sml.
Vậy còn chưa hết, mây nấm kia vừa nổ, lại có khói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-tu-ta-di/1588793/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.