Editor: Ngạn Tịnh.
“Con cười cái gì đó?” Mẹ Tô ngó ra ngoài thăm dò, bên ngoài là một mảnh tối đen như mực, bà mới yên tâm, mang người vào nhà, đóng cửa, bà hỏi, “Sao lại không trở về tới anh Cường Tử vậy?”
Lục Nhất Lan đứng ở bên cạnh, cười nói, “Mẹ, anh Cường Tử tan tầm sớm như vậy, sao con có thể để người ta chờ con lâu như vậy được chứ.”
“Vậy ai đưa con về?”
“Bạn học nha?”
“Là nam hay nữ?”
“Mẹ, bây giờ là thời điểm mấu chốt để học tập, tất cả mọi người dều không phân biệt giới tính, dù là nam hay nữ...”
Giọng nói của hai mẹ con dần dần biến mất, bên kia, Tần Thanh không ngừng hoạt động cơ chân, anh cảm giác cả người mình đều đang bốc cháy.
Lẻ loi một mình, gió thổi qua, anh chạy quá nhanh, té ngã một cái.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Nhất Lan vẫn là bị ‘anh Cường Tử’ trong truyền thuyết đưa đến trường học, quả nhiên là không thương đến gân cốt, mới qua hai ngày, Lục Nhất Lan liền cảm giác bản thân tốt lên râất nhiều.
Vẫy vẫy tay nói hẹn gặp lại với anh Cường Tử, Lục Nhất Lan vừa xoay người bỗng nhiên nhìn thấy ở góc đường phía trước, Tần Thanh bước ra từ một chiếc xe BMW màu trắng.
Anh vác ba lô một bên vai, biểu tình trên mặt không nhìn được rõ ràng, nhưng Lục Nhất Lan vẫn có thể nhận ra được, đó chính là Tần Thanh.
Đại khái có năm phút đồng hồ, Tần Thanh cầm hai cái túi nhỏ màu trắng khập khiễng từ phố đối diện đi tới.
Rất hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-tu-ta-di/1588772/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.