Editor Ochibi
Trong không gian yên lặng như chết chóc, Tư Nội Khắc hỏi một câu: “Người ở cùng hoa hồng của tôi, Thơ Ngữ Lam cô quen không?”
Thơ Ngữ Lam chú ý tới hắn dùng từ “của tôi”, lại nghĩ đến thái độ Lệ Đình đối với Tiên Tảo Tảo, cô đột nhiên không rõ cảm giác của mình với Tiên Tảo Tảo là ghen ghét, hay là vui sướng khi người gặp họa.
Trải qua hai ngày này cô đã biết, trêu chọc nam nhân trước mắt đây cũng không phải là chuyện tốt.
Rốt cuộc, đây là kẻ điên hơi không hài lòng liền sẽ phát cuồng.
Tư Nội Khắc đợi Thơ Ngữ Lam một hồi, không chờ trả lời, mặt hắn nháy mắt lạnh xuống.
“Vấn đề của tôi, nghe không hiểu sao?” Hắn lại lần nữa kéo dài âm thanh dò hỏi, mắt là cười, đáng tiếc ngữ khí kia lại lạnh có thể đông chết người.
Thơ Ngữ Lam đổ mồ hôi lạnh, cô lập tức hoàn hồn chuẩn bị tìm từ, cũng may cô sớm có chuẩn bị với vấn đề này.
“Biết, biết……” Cô tiến lên một bước chuẩn bị trả lời, đền bù thất thần vừa rồi, ai ngờ thế nhưng bị người khác cướp trả lời.
Ngữ tốc Trần Cường cực nhanh: “Tôi cũng biết!”
Đôi mắt xanh biếc của Tư Nội Khắc âm lãnh ngắm liếc Trần Cường, hắn nhấp môi chưa nói cái gì, nhưng độ ấm không khí rõ ràng thấp đi mấy độ.
Tiếng “cộc, cộc” theo ngón tay nam nhân gõ mặt bàn vang lên, Thơ Ngữ Lam chú ý bảo tiêu mặc đồ đen phía sau Tư Nội Khắc động đậy.
Dự cảm sắp có chuyện phát sinh, Thơ Ngữ Lam nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-lang-le-thich-ta/750331/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.