Edit: Ochibi
Xe rời đi biệt thự Lệ Đình, Tiên Tảo Tảo hâm mộ nhìn quần áo hắn.
“Quần áo mới đẹp ghê,” Tiên Tảo Tảo cổ động khen.
Chỉ là, khi cô cúi đầu nhìn quần áo của mình, khuôn mặt nhỏ trở nên ảm đạm.
Hừ hừ, cô vẫn là quần áo cũ, không vui.
Lệ Đình trong lòng buồn cười, hắn vốn dĩ muốn mang vật nhỏ đi mua quần áo, cảm giác chỉ có tự mình đi mua, mới có thể mua được quần áo càng hợp ý.
Hắn ngoài ý muốn mà thích sắp xếp như vậy, cũng không chê lãng phí thời gian.
Nhưng không biết vì sao, hắn thích trêu chọc vật nhỏ trước khi mua quần áo.
Chỉ là không nghĩ tới, vật nhỏ không nháo muốn hắn mua quần áo, cũng không oán giận, mà là khen quần áo hắn đẹp.
Hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của Tiên Tảo Tảo, khuỷu tay Lệ Đình đặt trên tay vịn ghế ngồi, hắn thò người ra tiến lên, mắt phượng hẹp dài nhìn về phía Tiên Tảo Tảo, “Suy nghĩ cái gì?”
Mặt soái khí chợt phóng đại, Tiên Tảo Tảo thiếu chút nữa đem người đẩy ra.
Nhưng giá trị nhan sắc Lệ Đình đánh sâu vào vẫn còn, cho nên, trong lúc nhất thời cô ngốc ngốc không rời được mắt, ngây ngẩn cả người.
“Hắn đẹp trai quá đi, Tiểu Nhất!”
001: Ngoan, cô cũng đẹp.
Tiên Tảo Tảo nghe vậy, cảm giác cũng đúng, cô cũng đẹp.
Chỉ là, Lệ Đình còn đang đợi cô trả lời, vì thế sau khi hoàn hồn Tiên Tảo Tảo phồng má, nhỏ giọng lặp lại một lần: “Quần áo của anh đẹp.”
Ngữ khí chân thành, mềm mụp.
Lệ Đình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-lang-le-thich-ta/750300/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.