Edit:Ochibi
Tiên Tảo Tảo sốt ruột: “001, mũ rớt mà không trừ phân, hơi sợ đó.”
“Sẽ không đâu, nhiệm vụ đã qua rồi, hơn nữa là người khác cởi được mũ ký chủ, ký chủ cứ tiếp tục sắm vai kiều hoa nha, xem trọng cô nga!”
Hô ~ Tiên Tảo Tảo rốt cuộc cũng yên tâm, khẽ meo meo nhìn người dưới ghế lô, phát hiện một đám người đang sưa sưa với sắc đẹp của cô.
Tuyệt, Tiên Tảo Tảo vừa nhấc cằm nhỏ, thì nhớ tới thiết lập kiều hoa nên lập tức thu hồi lại.
Không thể OOC, chịu đựng, cô là giỏi nhất, cố gắng lên!
Trái với tâm tình tốt của Tiên Tảo Tảo, Lệ Đình cực kỳ khó chịu.
Một đống người há hốc mồm nhìn Tiên Tảo Tảo.
Dưới sự công kích mỹ mạo của Tiên Tảo Tảo, nguyên một đám trở thành quân lính tan rã.
Mà vật nhỏ bị vây xem như là đã làm chuyện sai lầm, nắm ngón tay đứng ngoan ngoãn, trong mắt tràn đầy sững sờ, hoảng loạn.
“Khụ khụ,” Lệ Đình ho khan một tiếng thật mạnh, đám người cũng hồi thần lại.
Ngay sau đó, Lệ Đình thấy vật nhỏ từ sau xe lăn tới gần hắn, thanh âm nhút nhát sợ sệt run rẩy.
“Em, em có phải đã gây hoạ hay không, dì Lệ với mẹ nói anh không thoải mái, mẹ muốn em đến thăm anh, nhưng em gây thêm phiền toái cho anh đúng không?”
Âm thanh ủy khuất yếu ớt, quả thực muốn chui vào lòng người.
Ý chí sắt đá như Lệ Đình, mà cũng chỉ có thể vuốt cái mũi, trả lời một câu, “không có.”
Hắn thậm chí còn cảm kích quyết định của mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-lang-le-thich-ta/750292/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.