Edit: Ochibi
"Cảm, cảm ơn." Tiên Tảo Tảo há miệng thở dốc, cuối cùng ngây người.
Đối tượng công lược của cô có phải có điểm ……hơi khó nói?
"Chỉ cảm ơn có vậy thôi sao?" Lệ Đình cầm ngón tay tinh tế của Tiên Tảo Tảo, mới chạm đến nơi da thịt mềm nhẵn lạnh lẽo kia, phát giác vật nhỏ cả người run lên, khuôn mặt nhỏ cũng chôn trong bóng râm.
Cái này, cặp mắt cô cũng không cho nhìn thấy.
Lệ Đình nghĩ thầm vật nhỏ trước mắt lá gan cũng quá nhỏ, bất quá, giọng nói tinh tế yếu ớt, rất dễ nghe.
"Uy, tôi muốn được tạ lễ," hắn ác thú lần nữa nhéo dưới lòng bàn tay nhỏ, nói sao cũng là hắn cứu đối phương, mà hắn là loại người không thích mua bán lỗ vốn.
Hắn vừa đe dọa vừa dụ dỗ, vật nhỏ đầu tiên là nhìn vào mắt Trần Cường, lúc này mới 囧 sợ nói: "Anh sẽ không đánh em sao?"
Lệ Đình thấy rõ tâm tư vật nhỏ, đại khái là lo lắng tìm không ra lễ vật xứng đáng, sợ hắn dùng phương thức giống Trần Cường xài trên người cô.
Hắn câu môi ác liệt cười, "Nghe lời sẽ an toàn, nhưng, cô cũng thấy rồi đó, tôi tính tình không được tốt cho lắm.”
Tiên Tảo Tảo mở to hai mắt nhìn.
Cô không nghe lời sao?
Cô không nghe lời, Trần Cường bọn họ đã sớm nằm sấp xuống!
Thêm nữa, nếu cùng trợ lý ca ca kia đánh nhau, cô cũng thắng được không chứ!
Nhưng lời này đó đều chỉ có thể im lặng không nói, bằng không một ngàn tích phân nào có đủ cho cô gây hoạ đánh nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-lang-le-thich-ta/750290/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.