Hắn đem hai chữ này nói lại một lần, tốc độ rất chậm, giống như đang nhấm nháp thứ gì đó, nhai kỹ nuốt chậm.
Sau đó hắn lại nói: "Ngươi không biết, ngươi tiến cung là để làm gì sao?
Vân Phiếm Phiếm gật đầu: "Biết, thần nữ là được tuyển tới để Hoàng Thượng sủng hạnh, nếu Hoàng Thượng sủng hạnh thần nữ thì thần nữ chính là người của Hoàng Thượng, còn nếu không..."
Nàng bỗng nhiên nhăn mi lại.
Giống như cũng không rõ lắm những cô nương kia rốt cuộc là đi nơi nào rồi.
Thông qua cốt truyện của Quân Trì, nàng biết được Quân Trì không hề chạm vào những cô nương đó.
Những cô nương sau khi bị đưa tới nơi này, Quân Trì cũng hỏi những câu y như hỏi nàng lúc trước.
Nhưng mấy cô nương ấy cơ hồ đều trả lời rất khiêm tốn, cái gì mà bồ liễu chi tư khó có thể lọt vào mắt bệ hạ linh tinh gì đó.
Người như vậy đều có số phận như nhau là trực tiếp bị tặng ra ngoài.
Còn có người trả lời tạm được thì ở cửa ải chủy thủ kia liền lùi một bước.
Không phải ai cũng đều có dũng khí cùng vận khí.
Các nàng không biết ở thời điểm cuối cùng, Quân Trì có cản mình lại hay không, nếu như hắn không cản thì các nàng sợ là sẽ không có dũng khí đâm vào người.
Ai cũng đều muốn sống thật tốt, để có thể sống ở bên cạnh phượng hoàng thì cũng phải có mệnh mới được.
Cẩn thận suy nghĩ như vậy, nàng cư nhiên lại là người duy nhất không bị đuổi ra.
Cho nên những nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494832/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.