Trình Dư Hào cảm thấy việc này phải hoàn thành ngay trong đêm nay, vì thế liền bắt đầu lừa gạt cô.
"Cháu biết nếu Trình Sơ Yến thật sự rời khỏi Trình gia sẽ có kết quả gì không? Hắn với cháu muốn ở bên nhau thì phải tự mình làm công kiếm tiền, mỗi ngày trôi qua sẽ chỉ khổ càng thêm khổ mà thôi, cũng sẽ không thể vui vẻ gì, nếu cháu nghe tôi, tôi sẽ không làm gì với hắn cả."
Ông ta bắt đầu sử dụng phép khích tướng, "Hay là nói, cháu kỳ thật cũng không thích Sơ Yến như vậy? Ích kỷ nhìn hắn mỗi ngày trôi qua đều không vui vẻ gì?"
Vân Phiếm Phiếm chớp chớp mắt.
Không vui? Có sao?
Sao cô cảm thấy Trình Sơ Yến rất vui vẻ nhỉ?
Cô bảo hắn học hắn sẽ học, lúc học cũng rất vui, lúc hắn giúp cô làm việc nhà cũng không than vãn nửa lời.
Vân Phiếm Phiếm vẫn không dễ bị mắc lừa như vậy.
Trình Dư Hào thấy cô thờ ơ, dầu muối đều không ăn, hoàn toàn từ bỏ.
Ông ta trầm mặt xuống nói: "Tôi sẽ coi như chưa từng có đứa con trai là Trình Sơ Yến này, nếu hắn đã lựa chọn phản bội tôi, tôi sẽ làm cho hắn không sống nổi ở cái thành phố này, cô cứ nhìn xem."
Tiểu Bạch Thái: "Đệch, lão già thối này thật sự tra mà!"
Vân Phiếm Phiếm cũng cảm thấy quá tra.
Muốn đánh người thì phải làm sao bây giờ?
Vân Phiếm Phiếm đứng lên: "Ông muốn tôi làm cái gì?"
Trình Dư Hào không nghĩ tới cô đột nhiên sẽ làm vậy, tìm cái cớ, nói: "Tôi muốn đơn độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494819/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.