Trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn rất buồn bực, Trình Sơ Yến không hề ngồi xe chuyên dụng của Trình gia để về nhà, quần áo trên người cũng đều là hàng rẻ tiền.
Tiệc tối lần này cô vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Trình Sơ Yến đi cùng với Trình Dư Hào tới, kết quả cũng chỉ thấy được một mình Trình Dư Hào.
Cô trả lời Trình Dư Hào: "Cháu với ba và mẹ cùng nhau tới, Sơ Yến ca ca đâu ạ?"
Biểu tình Trình Dư Hào hơi biến.
Chuyện Trình Sơ Yến rời nhà trốn đi, bên ngoài cơ hồ là không ai biết.
Trong lòng ông ta còn tồn tại hy vọng, chờ Trình Sơ Yến nghĩ kỹ, tự nhiên sẽ quay trở lại.
Sinh hoạt bên ngoài vất vả như vậy, hắn là một thiếu gia, có thể chịu đựng được sao?
Nhưng mà dường như ông ta đã quên, mấy năm Trình Sơ Yến bị vứt bỏ kia, hắn đã chật vật hơn so với bây giờ gấp một trăm lần.
"Hắn không có tới, lần sau cháu lại tới tìm hắn chơi nhé."
Hà Mật tức khắc có chút mất mát.
Còn chưa có mất mát xong, liền cảm giác xung quanh giống như an tĩnh hơn chút.
Cô nhìn về phía cửa bên kia, liền thấy được vài người đi vào bên trong.
Đi ở hàng đầu tiên chính là Chu Tùy, cậu ta mặc một bộ tây trang màu tím, thắt một cái nơ cùng màu, trong khuỷu tay còn ôm theo một cô gái.
Phía sau cậu ta là thiếu niên mặc quần áo màu đỏ sậm, mái tóc bình thường vốn rũ xuống nay lại được chải lên, lộ ra cái trán trơn bóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494817/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.