Trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn rất buồn bực, Trình Sơ Yến không hề ngồi xe chuyên dụng của Trình gia để về nhà, quần áo trên người cũng đều là hàng rẻ tiền. Tiệc tối lần này cô vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy Trình Sơ Yến đi cùng với Trình Dư Hào tới, kết quả cũng chỉ thấy được một mình Trình Dư Hào. Cô trả lời Trình Dư Hào: "Cháu với ba và mẹ cùng nhau tới, Sơ Yến ca ca đâu ạ?" Biểu tình Trình Dư Hào hơi biến. Chuyện Trình Sơ Yến rời nhà trốn đi, bên ngoài cơ hồ là không ai biết. Trong lòng ông ta còn tồn tại hy vọng, chờ Trình Sơ Yến nghĩ kỹ, tự nhiên sẽ quay trở lại. Sinh hoạt bên ngoài vất vả như vậy, hắn là một thiếu gia, có thể chịu đựng được sao? Nhưng mà dường như ông ta đã quên, mấy năm Trình Sơ Yến bị vứt bỏ kia, hắn đã chật vật hơn so với bây giờ gấp một trăm lần. "Hắn không có tới, lần sau cháu lại tới tìm hắn chơi nhé." Hà Mật tức khắc có chút mất mát. Còn chưa có mất mát xong, liền cảm giác xung quanh giống như an tĩnh hơn chút. Cô nhìn về phía cửa bên kia, liền thấy được vài người đi vào bên trong. Đi ở hàng đầu tiên chính là Chu Tùy, cậu ta mặc một bộ tây trang màu tím, thắt một cái nơ cùng màu, trong khuỷu tay còn ôm theo một cô gái. Phía sau cậu ta là thiếu niên mặc quần áo màu đỏ sậm, mái tóc bình thường vốn rũ xuống nay lại được chải lên, lộ ra cái trán trơn bóng, gương mặt tinh xảo càng thêm đặc biệt, khí chất trên người cũng trở nên không giống trước. Ánh mắt hắn càng thêm thâm trầm, đi tới nơi nào cũng đều hấp dẫn ánh mắt người khác. Mà trên cổ tay áo của hắn không hề có nút cài áo, thay vào đó là một dải lụa màu đỏ sậm. Cô gái bên cạnh hắn mặc một cái váy màu đỏ rượu, váy mang theo vài phần hương vị cổ xưa, bên hông có thắt một dải lụa màu vàng nhạt, đem vòng eo thon thả của cô phác họa rất rõ ràng. Cái váy này hẳn là váy hở vai, nhưng mà cái thiết kế gợi cảm này lại bị áo choàng trên vai cô che khuất mất. Trên mặt cô không hề trang điểm, nhưng lại làm người ta cảm thấy là cảnh đẹp ý vui. Làm người ta chú ý nhất là, trên cổ tay của cô cũng có một cái dải lụa. Chàng trai kia bọn họ đều nhận ra, là Trình đại thiếu gia đại danh đỉnh đỉnh, không ai không biết. Nhưng mà hai người lại thân thiết cùng nhau xuất hiện như vậy, mọi người không khỏi tò mò quan hệ của hai người họ. Ánh mắt mọi người sôi nổi rơi xuống trên người Trình Dư Hào. Trình Dư Hào là cha của Trình Sơ Yến, hiện tại hai người đều ở đây, cũng không biết Trình Dư Hào có biết chuyện này không. Nhưng biểu tình của Trình Dư Hào rất nhanh đã nói cho bọn họ biết, ông không thích cô gái đứng bên cạnh Trình Sơ Yến. Trong lòng đều không sai biệt lắm mà có cái đế, đại gia cũng liền biết nên làm như thế nào. Trình Sơ Yến từ sau khi tiến vào liền trực tiếp mang theo Vân Phiếm Phiếm đi tới sô pha bên kia ngồi, không hề chào hỏi Trình Dư Hào một câu. Bị hắn làm cho mất mặt như vậy, nội tâm Trình Dư Hào vô cùng không vui, đối với Vân Phiếm Phiếm càng là chán ghét tới cực điểm. Sau đó quay đầu nhìn Dương Hòa, thấy Dương Hòa đang nhìn Trình Sơ Yến bên kia, ông ta liền cho rằng Dương Hòa đang nhìn Vân Phiếm Phiếm, trong đầu tức khắc nghĩ tới một cái ý kiến hay. Ông ta nói: "Cô gái kia thật xinh đẹp phải không? Dương tổng có hứng thú?" Vẻ mặt Dương Hòa kinh ngạc nhìn Trình Dư Hào, nhưng không có nói chuyện. Trình Dư Hào cho rằng mình đã nói trúng rồi tâm tư của ông, lập tức lại bồi thêm một câu: "Con bé đó cũng không phải bạn gái con trai tôi, chỉ là chơi chơi mà thôi, người trẻ tuổi mà, đối với những thứ mới mẻ vẫn luôn rất tò mò, có thể hiểu được, bất quá nếu Dương tổng thích, tôi có thể giúp đỡ." Khóe miệng Dương Hòa run rẩy, quả thực không biết nên đáp lại như thế nào. Có người đi tới nói chuyện với ông, ông liền vẫy vẫy tay với Trình Dư Hào, sau đó liền đi qua nói chuyện với người nọ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]