Trình Sơ Yến cảm thấy tâm như bị hung hăng cắm cho một nhát dao.
Gặp một cô bạn gái khó hiểu phong tình như vậy, hắn chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.
Môi mỏng khẽ mím, gằn từng chữ một nói: "Không. Cần."
Đáng giận hơn là cô còn liên tục đâm hắn.
Vân Phiếm Phiếm vừa nghe hắn nói không cần, liền hỏi Tiểu Bạch Thái: "Cách để đi vào giấc ngủ nhanh nhất là gì?"
Cái này là đang làm khó Tiểu Bạch Thái rồi, nó cũng đâu có cần ngủ.
Bình thường lúc ký chủ đại nhân đi ngủ, nó chỉ cần che đi cảm giác tồn tại của mình là được.
Tra tra xét xét một hồi, nó mới nói: "Có thể đếm cừu, một trăm không được thì một nghìn lần, chắc chắn có thể ngủ."
Vân Phiếm Phiếm lời ít ý nhiều: "Hay anh thử đếm cừu đi, có thể thanh trừ tạp niệm, rất nhanh đi vào giấc ngủ."
Trình Sơ Yến suy sụp ngồi ở trên giường, bất đắc dĩ nói: "Cô giáo mau đi tắm đi."
Vân Phiếm Phiếm gật đầu, cầm quần áo đi ra ngoài.
Đi tới cửa, bỗng lại quay trở về.
Cô vươn tay, tư thế như đang muốn hắn ôm một cái.
Biểu tình vô cùng nghiêm túc, một chút cũng không giống như đang làm nũng.
Trình Sơ Yến đành phải ôm lấy cô, đặt cô ngồi lên đùi.
Khoảng cách giữa hai người chỉ có quần áo, Vân Phiếm Phiếm ghé sát vào Trình Sơ Yến, hôn hắn một cái rất nhanh rồi rời đi.
Toàn bộ quá trình Trình Sơ Yến đều ngây cả ra.
Trọng lượng trên đùi nhẹ đi, Vân Phiếm Phiếm đã đứng lên, cô nói: "Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494806/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.