Edit by Shmily
#Do not reup#
- ---------------------------
Lúc ra tới cổng trường, hắn liền nhìn thấy cô.
Hình như cô vẫn chưa thấy hắn, ánh mắt đang nhìn về một hướng khác.
Bước chân Trình Sơ Yến nhanh hơn, thuận lợi lẫn vào trong đám người.
Trong đám người có người chú ý tới hắn, lập tức có một số tiếng kinh hô thấp thấp dồn dập vang lên.
Sau đó liền thấy hắn vòng ra đằng sau cô gái kia, ôm chặt lấy cô.
Trên mặt là nhu tình nhớ nhung vô hạn.
Hình ảnh đó rất đẹp, nhưng cũng rất kinh hãi.
Vân Phiếm Phiếm đột nhiên bị ôm liền hoảng sợ.
Nhưng khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc thì tâm liền thả lỏng xuống.
Thanh âm Trình Sơ Yến truyền tới tai cô, hắn hỏi: "Em là đang đợi anh sao?"
Thanh âm còn cố ý đổi âm điệu đi, thế nhưng vẫn có thể nghe ra là hắn.
Vân Phiếm Phiếm phối hợp với cái trò ấu trĩ này của hắn: "Tôi đang đợi Trình Sơ Yến."
Hắn lập tức thả tay ra, xoay cô về đối diện với mình, nói: "Trùng hợp quá, anh cũng tên Trình Sơ Yến."
Hai người nhìn nhau cười.
Vân Phiếm Phiếm phát hiện người xung quanh đều ngừng lại nhìn hai người.
Cô hơi mất tự nhiên nói: "Chúng ta đi thôi."
Người xung quanh sở dĩ cảm thấy kinh hãi là bởi vì Trình Sơ Yến.
Trong trường cơ hồ là không ai không biết hắn.
Cho dù không cùng một cấp học, cũng chưa từng nhìn thấy mặt thì cũng nghe nói qua cái tên này.
Tổng kết một câu đó chính là vừa đẹp trai lại vừa có tiền.
Cho dù thành tích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494794/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.