Edit by Shmily
#Do not reup#
- ------------------------------
Vân Phiếm Phiếm không biết Trình Sơ Yến muốn làm gì, nhưng vẫn tận lực phối hợp với hắn.
Thấy cô đột nhiên phối hợp, Trình Sơ Yến lại có chút nhẹ nhàng thở ra.
Xe ngừng lại, Trình Dư Hào xuống xe.
Ông ta đi ngang qua phía vườn hoa, liền thấy bóng dáng của con trai mình.
Thân hình hắn cao lớn đang bao phủ lấy một cơ thể nhỏ nhỏ xinh xinh.
Mái tóc đen dài rũ xuống, cùng với đám lá cây màu xanh lục hòa quyện vào nhau.
Là một cô gái.
Đây là lần đầu tiên Trình Dư Hào nhìn thấy con trai mình mang một cô gái về, cũng là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy hắn tiếp xúc thân mật với người khác như vậy.
Lấy kinh nghiệm của ông ta thì hẳn là hai người đang hôn môi.
Trình Dư Hào không thấy được mặt của cô gái kia, Từ Nguyên ở bên cạnh lại đang thúc dục: "Chủ tịch, chúng ta còn có chuyện cần phải xử lí."
Trình Dư Hào thu hồi ánh mắt, trả lời: "Đi thôi."
Sau này hỏi cũng không muộn.
Trình Sơ Yến buông Vân Phiếm Phiếm ra, thấy trong mắt cô còn mang theo hơi nước, giống như có chút ngốc ra, hắn duỗi tay xoa xoa cánh môi cô, nói: "Hình như anh có chút nóng nảy, cô giáo không bị dọa tới chứ?"
Vân Phiếm Phiếm lắc đầu: "Không có."
Trình Sơ Yến ôm cô trong chốc lát, trong lòng tuy không nỡ nhưng lại chỉ có thể bảo cô rời đi trước.
"Không còn sớm nữa, anh bảo tài xế đưa em về, được không?"
Trực giác của Vân Phiếm Phiếm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494792/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.