Edit by Shmily
#Do not reup#
- --------------------------------
Hắn không mặc đồng phục của đội, chỉ đơn giản có áo sơ mi và quần dài.
Da thịt trắng đến phát sáng dưới ánh mặt trời, trong con mắt hẹp dài là quang mang nhàn nhạt.
Thiếu niên thanh lãnh giống như mặt hồ, lại giống như một viên ngọc thấm vào trong ruột gan.
Hắn đứng ở nơi đó, nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Người ở đây cơ hồ đều liếc mắt nhìn về phía hắn.
Đối phương cũng không hề dừng bước chỉ vì những ánh mắt này, ngược lại là những người đi cùng hắn, bởi vì trước đây chưa từng nhận được nhiều chú ý tới vậy mà bây giờ lại ở tâm điểm khiến họ có hơi ngượng ngùng.
Đại khái là trầm mặc khoảng vài giây, nhưng lại giống như là đã qua cả thế kỷ.
Thẳng tới khi có người kinh hô một tiếng: "Nguyệt Thần?"
Sau đó chính là một loạt thanh âm hỗn tạp mồm năm miệng mười, có rất nhiều người gọi tên của hắn, cũng có rất nhiều người hỏi hắn tới để làm gì.
Vân Phiếm Phiếm cầm vé, ngồi ở hàng phía trước.
Vé này là ngày hôm qua Kiều Thời Việt cho cô.
Lúc tới đây, cô mới mơ hồ hiểu được Kiều Thời Việt nói cho cô một niềm vui là cho cái gì.
Tiếng nghị luận xung quanh cô cũng có nghe được một chút, nhưng tựa hồ là không có quá nhiều người vui vẻ.
Có lẽ trong đám đông này cũng có fans của Kiều Thời Việt, chẳng qua là không dám nói chuyện vào lúc này mà thôi.
Hiện tại ở nơi này, fans trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494763/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.