Edit by Shmily
#Do not reup#
- --------------------------------
Lúc Kiều Thời Việt nếm thử đồ ăn thì phát hiện có chút nhạt.
Điện thoại bỗng nhiên sáng lên.
Hắn nghĩ là Vân Phiếm Phiếm gửi tin nhắn cho mình, liền lập tức tắt bếp, đi qua mở điện thoại lên xem.
Lại phát hiện ra là một cái dãy số xa lạ.
Thứ gửi tới là hình ảnh.
Bên trên là một bức ảnh chụp, tuy rằng chỉ có bóng dáng, thế nhưng cũng đủ để Kiều Thời Việt biết đó là ai.
Cửa phòng khách bị người bên ngoài mở ra.
Kiều Thời Việt ra khỏi phòng bếp, thấy cô đang cởi mũ ở chỗ huyền quan.
Trên mặt thiếu nữ mang theo một tầng mồ hôi mỏng, gương mặt bị hun tới đỏ rực.
Mà quần áo mặc trên người lại trùng khớp với hình ảnh ở trong máy của hắn.
Nhìn thấy Kiều Thời Việt đi ra, Vân Phiếm Phiếm đưa cái túi ở trên tay cho hắn, tranh công mà nói: "Em có mua một ít đồ ăn, còn có sữa chua nữa, mới lấy ra từ tủ lạnh đó, uống ngon lắm."
Kiều Thời Việt giúp cô lau mồ hôi trên mặt, lúc cúi đầu, gương mặt tuấn mỹ của hắn phủ lấy một tầng bóng ma nhàn nhạt.
Hắn cất điện thoại vào túi, nói với cô: "Nấu sắp xong rồi, chờ anh một lát."
Trở lại phòng bếp, hắn tiếp tục bật lửa, xào rau.
Dường như đã bỏ quên cái hình ảnh vừa được gửi tới ban nãy.
Vân Phiếm Phiếm ở chỗ của Kiều Thời Việt cho tới lúc hoàng hôn, nhìn đồng hồ một lát, cũng nên trở về nhà rồi.
Kiều Thời Việt ôm eo cô, giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494761/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.