Edit by Shmily
#Do not reup#
Do mấy tháng nay mình bận ôn thi đại học cho nên ra chương rất muộn, bây giờ mình thi xong rồi nên sẽ ra chương đều đặn cho mọi người nha! Hầu như ngày nào cũng đều sẽ có chương mới~ yêu thương~~~
- ----------------------------
Cả buổi sáng, ba người cơ bản đều đã chơi hết cả khu giải trí này.
Cuối cùng lại dừng lại trước cửa nhà ma, chậm chạp không dám vào.
Kiều Từ có hơi sợ thứ đồ này, tuy rằng biết nó là giả, thế nhưng những con ma giả nó cứ bất chợt nhảy ra hù người chơi làm cho cô nhóc cũng thấy hoảng chết khiếp.
Cô bé vội vàng nắm lấy tay Vân Phiếm Phiếm, nói: "Quý tỷ tỷ, em hơi sợ, em nắm tay chị có được không?"
Vân Phiếm Phiếm nắm lại tay cô bé thật chặt, gật gật đầu.
Kiều Thời Việt còn đang đứng ở bên cạnh, ánh mắt không ngừng đảo qua trên người cô.
Vân Phiếm Phiếm quay đầu lại, thấy Kiều Thời Việt còn đang do dự, cho là hắn cũng sợ, liền vươn một tay khác qua: "Còn một tay này."
Ngụ ý là nếu hắn sợ thì có thể nắm tay cô.
Cái này không giống với trong tưởng tượng của Kiều Thời Việt lắm.
Nhưng mà lúc ánh mắt dừng ở trên tay cô, ý nghĩ liền thay đổi.
Tay cô rất trắng, năm ngón tay thon dài, móng tay cũng không bôi những thứ đồ màu mè như những cô gái khác, chỉ cắt tỉa gọn gàng, mượt mà giống như một những hạt trân châu phiếm hồng.
Kiều Thời Việt duỗi tay, ngón tay đan vào kẽ hở lòng bàn tay cô.
Khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494751/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.