Còn may là cô chưa tiếp xúc với hắn ta nhiều, loại người này thật sự là quá đê tiện.
Tiếp thu cốt truyện cộng thêm việc nghĩ ngợi lung tung khiến thời gian trôi qua rất nhanh.
Cô không biết bộ dáng ngơ ngơ ngác ngác ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích của mình đã sớm lọt vào trong mắt của người kia.
Kiều Thời Việt vứt bỏ thân phận người mẫu của mình, chậm rãi đi tới gần ngồi ở bên cạnh cô.
Nửa bên mặt cô bị bóng đen bao phủ, hương vị thuộc về người khác xâm nhập vào trong khoang mũi của cô.
Đó là một loại hương vị thanh mát, giống như bồ kết lại giống như huân hương dùng khi giặt quần áo.
Ngẩng đầu, Kiều Thời Việt liền thấy đôi mắt của thiếu nữ giống như mặt gương sáng ngời, bên trong toàn bộ đều là hắn.
Phỏng chừng không nghĩ mình sẽ tới gần, cô có chút nóng nảy, cánh môi phấn nộn hơi động, sau đó cư nhiên lại nói ra một câu: "Anh... sao anh lại động đậy... Tôi còn chưa có vẽ..."
Ánh mắt Kiều Thời Việt xẹt qua bức tranh bên cạnh.
Bên trên thực sự có hình, cô vẽ còn rất tinh tế.
Cho dù chỉ là đường phác họa cũng đều có thể thấy được sự nghiêm túc từ người vẽ.
Tâm tư trêu ghẹo cô của hắn cũng biến mất, đứng thẳng người, ánh mặt trời xuyên qua đuôi lông mày của hắn chiếu ở trên môi, hắn hơi mỉm cười, đáp: "Xin lỗi."
Nói xong liền lui về phía sau vài bước, ngồi lại vị trí ban nãy.
Vân Phiếm Phiếm nhanh chóng thu hồi tâm tư, nghiêm túc vẽ tranh.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494739/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.