Lúc sau đoán chừng là rốt cuộc cũng nhớ tới chawuciren chặn âm thanh từ bọn họ.
Cho dù hắn nói thế nào thì người kia cũng không nghe được, liền thấp giọng mắng một câu, sau đó nói với số 3: "Em gái nhỏ cứ yên tâm, vòng này anh sẽ mang em cùng ăn gà."
Vân Phiếm Phiếm dừng một lát, nguyên bản còn muốn trả lời lại là không cần.
Nhưng vừa nghe những gì số bốn nói thì cô vẫn là nên coi như không nghe thấy đi.
Khu bình luận là một mảnh sung sướng:
"Khẳng định sẽ bị vả mặt."
"Cần phải vả."
"Không nói tới cái khác, ngay cả quần áo cũng như thanh âm của đại thần cũng đủ để nghiền ép số bốn kia rồi."
Vân Phiếm Phiếm cuối cùng cũng lựa chọn nhảy xuống chỗ ít người.
Kỳ thật, cô còn muốn thử cảm giác giết người cướp của.
Ngày hôm qua xem chawuciren làm vậy xong, cô cũng thử một lần, thực sự cái loại cảm giác đó... cực kỳ sảng khóai.
Sau khi chawuciren thấy cô nhảy xuống xong, phỏng chừng cũng đã nghĩ tới phương án tác chiến.
"Tôi lục soát phòng bên trái, nơi này hẳn có súng, tìm thấy súng hay đạn cũng được, nếu nhìn thấy lựu đạn thì nhặt nhiều một chút."
Vân Phiếm Phiếm đối với việc ném lựu đạn không quá quen thuộc.
Một là dùng lúc trong tay chỉ có nó, hai là còn ít thời gian nên mới phải dùng.
Cho nên cô vô cùng thành thật: "Tôi không biết ném lựu đạn cho lắm."
Chawuciren đột nhiên ngừng lại.
Hắn lẳng lặng nhìn vào máy tính, đối phương nói chuyện mang theo ngữ khí run rẩy cùng cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494734/chuong-276.html