Từ sau khi Khâu Thước hứa hẹn sẽ làm mọi việc giúp Lê Hi thì Khâu Thước liền phát hiện, bản thân hắn không có lúc nào rảnh rỗi.
Lê Hi tựa như thật sự cái gì cũng để cho hắn làm.
Cho dù đó là chuyện nhỏ nhặt đến mấy đi nữa thì Lê Hi cũng đều đẩy cho hắn.
Hắn tựa như là một bảo mẫu hầu hạ cả một bang phái vậy.
Dần dà, không cần Lê Hi phân phó, những người đó cũng sẽ chủ động giao việc cho hắn.
Nhưng mà bọn họ vẫn rất tuân thủ lời hứa, trừ việc bắt hắn làm nhiều ra thì bọn họ vẫn cho hắn đi cùng, cũng sẽ cho hắn đồ ăn.
Không tới nửa tháng sau, Khâu Thước liền gầy đi không ít.
Lúc mạt thế mới bùng phát hắn cũng không tiều tụy như vậy, chưa có lúc nào hắn cảm thấy thảm như lúc này.
Hiện tại cho dù hắn an toàn, cũng có đồ ăn, thế nhưng lại ngày càng gầy đi.
Chờ tới lúc đến căn cứ phía Nam thì đã là lúc mặt trời lặn.
Màn đêm buông xuống, nhân viên tuần tra của căn cứ cũng nhiều lên không ít.
Nhân loại luôn là một thứ sinh vật không ngừng sáng tạo, cho dù sống trong nghịch cảnh cũng có thể nhanh chóng xây lên một thành lũy vững chắc.
Tựa như căn cứ này.
Bên ngoài được vây quay bởi hàng rào điện, cho dù là tang thi hay là có người tự tiện xông vào thì muốn đi qua hàng rào điện này cũng là một chuyện hết sức huyền nhuyễn.
Nhưng cũng không thể loại trừ tình huống đặc biệt, tỷ như có rất nhiều dị năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494710/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.