Hai chữ "em gái" đặc biệt nhấn mạnh.
Lê Hi không để ý tới những người đó, tùy tiện cầm một ít đồ vật ở trên kệ hàng.
Một chuyến này thu được rất nhiều đồ, trong túi ai cũng phình lên một cục.
Sau đó, đoàn người còn tính toán dừng chân ở lại đây một thời gian.
Rốt cuộc thì nơi này có tài nguyên, tùy thời cũng có thể trở về lấy được.
Lê Hi lạnh lùng nói: "Nếu các người muốn chết thì cứ ở chỗ này đợi, tôi biết nơi này có vật tư không có nghĩa là người khác không biết. Vạn nhất gặp phải đội ngũ khác, hai bên giao tranh với nhau, không có thương vong là không có khả năng, cho nên tôi muốn xem trong số các cậu ai có can đảm ở lại."
Một câu nói dập tắt suy nghĩ của tất cả mọi người.
Thấy mọi người đều tin lời Lê Hi nói, sắc mặt Trâu Lịch không quá tốt.
Nhưng hắn ta cũng không nói gì, chỉ tìm lại địa vị của mình, tuyên bố: "Chúng ta đi xa một chút, đêm nay có thể ở lại thành phố này cũng được."
Hắn ta vừa mở miệng, mọi người lập tức sôi nổi ủng hộ.
Nói cái gì mà: Lão đại thật anh minh.
Lê Hi liếc Trâu Lịch một cái liền dời ánh mắt đi, cúi đầu nói chuyện phiếm với Vân Phiếm Phiếm.
Thật ra Vương Du cảm thấy những người này đúng là biết lựa người để vỗ mông ngựa, sở dĩ mọi chuyện đều là từ suy nghĩ của Lê Hi mà ra, Trâu Lịch chỉ là người tổng kết lại, vậy thì có gì mà đắc ý.
Cuối cùng, bọn họ tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494693/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.