Vân Phiếm Phiếm cũng không biết mình có thể đuổi theo xe hay không.
Bất quá cũng may là dù đi thế nào cô cũng không thấy mệt, có điều hơi thèm ăn.
Muốn ăn thịt.
Vừa nghĩ tới thịt vừa đi về phía trước, như thế liền không cảm thấy bực bội nữa.
Thị lực của cô rất tốt, mới đứng ở chỗ sườn dốc, liếc mắt một cái đã thấy Lê Hi đứng ở đầu trạm xăng bên kia.
Lê Hi hơi tựa người ra đằng sau, một chân thẳng một chân hơi cong, sống lưng dựa vào cái thùng.
Tư thái lười biếng tản mạn, hắn mặc một cái áo sơ mi, bên ngoài còn khoác thêm một cái áo khoác, cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì.
Vân Phiếm Phiếm cực kì vui vẻ, điều chỉnh tư thế đi đường của mình xong liền dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Lê Hi.
Lê Hi sớm đã nhìn thấy cô.
Sau khi thân thể của cô ào tới, hắn liền lập tức cúi thấp đầu xuống.
Trong lòng là đủ thứ ngũ vị tạp trần, hắn cũng không biết nên đối mặt với cô như thế nào.
Lê Âm là em gái hắn, sau khi biết mình không phải con ruột của Lê gia, hắn vô cùng đau khổ, cố gắng giãy giụa tự nhủ đây không phải sự thật, bọn họ vẫn là một nhà bốn người hòa thuận.
Nhưng mà, sau khi biết chân tướng, ngày tháng bọn họ ở chung liền cho hắn cảm giác rất khổ sở.
Hắn không phải con của họ, dựa vào cái gì mà hưởng thụ đãi ngộ giống như Lê Âm?
Vào lúc hắn suy nghĩ chưa thấu đáo thì đã lựa chọn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494685/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.