Hai người trán kề trán, quần áo cũng dính sát vào nhau, tay hắn không tự chủ được mà nắm lấy cổ tay của nàng.
Đầu ngón tay chạm phải băng vải trên cổ tay, hắn đan tay vào bàn tay nhỏ bé của nàng, tinh tế hôn lên da thịt trên mu bàn tay của nàng.
Hắn không hề hỏi nàng có đau hay không, thế nhưng nàng biết, hắn đang có ý tứ đó.
Nàng học phương thức của Lục Trầm, cách một lớp y phục hôn lên bả vai của Lục Trầm.
Lục Trầm sửng sốt, sau đó trong mắt liền nhiễm lên từng tia tinh quang.
Lại qua một tháng, thời tiết chuyển lạnh, nàng đã không cần phải dùng thuốc nữa, thế như vết thương trên bả vai của Lục Trầm lại không hề chuyển biến tốt đẹp. Sau đó nàng mới phát hiện ra, Lục Trầm căn bản không hề dưỡng thương cho tốt.
Nàng dọn ra khỏi sân viện của hắn.
Nửa tháng sau, vết thương trên bả vai của Lục Trầm mới từ từ khép lại.
Năm mới tới rồi, nàng không thể không trở về Tạ phủ, chờ tới giữa tháng giêng, Lục thị biết nàng nhớ Lục Trầm, cho nên liền mang theo nàng tới Lục phủ.
Trước cửa Lục phủ treo đèn lồng màu đỏ, trên hành lang cũng có rất nhiều đèn lồng, ban đêm thập phần náo nhiệt.
Nàng đi tìm Lục Trầm, lại nghe nói Lục Trầm đang ở sân viện của Lục Hải.
Sau khi Lục Hải bị nhốt lại thì đã rất lâu rồi nàng không có nghe tới cái tên này.
Lúc nàng đi qua, phòng Lục Hải đang sáng đèn, nàng giấu đèn lồng ra sau lưng, tìm một nơi kín đáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494676/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.