Lục thị thấy hắn quyết tâm như thế cũng không nỡ ngăn cản, đỡ lấy lão phu nhân, cho Tạ Vũ một ánh mắt rồi rời khỏi phòng của Lục Trầm.
Lục Trầm dựa vào cây cột bên cạnh giường, lấy ra cái túi tiền ở trong ngực.
Bánh quế hoa lần này không giống như lần trước, vẫn còn nguyên vẹn như lúc ban đầu.
Cắn một miếng, vừa ăn vào trong miệng liền cảm nhận được vị vừa ngọt vừa đắng.
Chung quy lại vẫn không thể ăn nổi, nhưng chỉ cần nghĩ tới nó được nàng bảo quản chặt chẽ tới vậy để mang tới cho hắn, trong lòng Lục Trầm liền có chút hụt hẫng.
Nếm không được, nuốt cũng không trôi, nó như một thứ gì đó mắc nghẹn ở trên đầu quả tim.
Hắn đem miếng bánh quế hoa còn thừa cất lại vào túi, nhìn nhìn túi tiền, sau đó liền duỗi tay xuống cái gối nàng đang nằm sờ một hồi.
Cuối cùng cũng sờ tới cái túi tiền màu hồng phấn.
Một hồng một xanh đặt cạnh nhau.
Lục Trầm cuối cùng cũng cảm thấy vui vẻ.
Hắn bóp bóp hai cái túi tiền, quay đầu lại nhìn Vân Phiếm Phiếm.
Nàng còn đang ngủ, sắc mặt không tốt như lúc trước, hô hấp cũng không ổn định, lúc thì dồn dập lúc thì nhẹ nhàng, đôi môi đỏ bừng giống như cánh hoa mất đi màu sắc.
Lục Trầm nghiêng người tới gần nàng.
Cái tay bóp túi tiền không nhịn được mà nắm thật chặt.
Thời điểm hôn lên cánh môi của nàng, Lục Trầm không khống chế được mà run rẩy hai hàng lông mi, khiến nó đảo qua mặt của nàng một chút.
Rõ ràng biết nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494674/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.