Hoa hồng leo đầy trên tường viện, màu hoa nhàn nhạt xinh đẹp, vào mùa hoa nở thì bung ra giống như những đốm lửa hồng, từ xa nhìn lại trông rất đẹp. Hiện tại đã qua kì hoa nở cho nên trên dây leo cũng chỉ có cành và lá.
Những lá cây xanh xanh mượt mượt, tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, trông cũng thực đẹp mắt.
Năm nay Đỗ thị đã hơn ba mươi tuổi, bà mặc ngoại bào màu vàng, bên trong là váy lụa màu đỏ thắm, phối đồ không minh diễm như các tiểu cô nương, thế nhưng nhìn vào lại vô cùng đoan trang hào phóng. Trên đầu cài châm, mái tóc đen óng được búi gọn lên, cả người nhìn qua trông cũng chưa tới ba mươi tuổi.
Tạ gia chỉ có duy nhất phụ thân Tạ Kha của nguyên chủ là con trai, đặt ở trong một gia đình bình thường thì ông hẳn sẽ phải có mấy tiểu thiếp liền, vì cả gia tộc mà sinh nhiều con nhiều cái. Thế nhưng trong lòng Tạ Kha chỉ có Đỗ thị, hơn nữa hai lão nhân của Tạ gia cũng không quá cổ hủ, không hề cưỡng cầu Tạ Kha nạp thiếp.
Cho nên sau khi Đỗ thị được gả tới đây, ngày qua ngày sống cũng rất dễ chịu, quan hệ mẹ chồng nàng dâu rất hòa thuận, tình cảm phu thê cực kì tốt, vẫn được nuông chiều y như hồi ở nhà mẹ đẻ, trên mặt cũng không có dấu vết của năm tháng để lại.
Nhìn thấy Vân Phiếm Phiếm trở về từ bên ngoài, Đỗ thị hơi giật mình, sau đó như nhớ tới cái gì, đi tới cười cười oán trách nói: "Cẩn Cẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494621/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.