Edit by Shmily
#Do not reup#
– ———————————–
Người phụ nữ xinh đẹp kia thấy hắn hung dữ như vậy, liền u oán nhìn hắn một cái, nói: “Nơi này là nhà của Tô tổng, cậu là ai…”
“Con của ông ta, như thế nào? Còn muốn vào nữa sao?”
Người phụ nữ kia lập tức không dám nói tiếp nữa.
Cô ta cảm thấy nếu như mình không đi thì có lẽ sẽ phát sinh ra chuyện gì đó không tốt lắm, ở trong cái vòng này lăn lộn lâu rồi, cô ta đã học được chút khả năng nhìn mặt đoán ý, thấy tình hình không ổn, cô ta đành phải quay người rời đi.
Tô Viễn Phàm mất đi chỗ dựa, cả người giống như một đám bùn lầy ngã xuống trêи mặt đất.Cũng không biết có phải do say rượu, thần kinh tê mỏi hay không mà ông ta tựa như không cảm thấy đau, còn duỗi tay sờ sờ phía trước, giống như đang tìm ai đó.
Tô Hạ nhìn ông ta một cái, không thèm để ý, trực tiếp đóng cửa lại, để ông ta nằm ở huyền quan.
Phương Vũ Lộ đã khôi phục tinh thần, bà nhìn Tô Viễn Phàm trêи mặt đất, cư nhiên cũng không có ý muốn đi đỡ.
Trước đó không lâu, Tô Viễn Phàm còn nói với bà là muốn kết hôn, lúc ấy bà còn cho rằng trở thành vợ ông ta thì bà có thể sống những ngày tháng tốt hơn, không cần mang theo con gái đi khắp nơi kiếm sống, còn cho rằng ông là một người chồng tốt.
Nhưng một màn ngày hôm nay chỉ làm bà cảm thấy có chút châm chọc.
Bên cạnh là gương mặt lo lắng của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494602/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.