Edit by Shmily 
#Do not reup# 
– —————————– 
Thái độ thập phần nghiêm túc. 
Tô Hạ nhìn biểu tình nghiêm túc của cô, vỗ trán nghiêng đầu qua một bên. 
Sau đó hắn lại hỏi cô: “Cô tên Khương Đường?” 
Lúc trước hình như có nghe qua. 
Vân Phiếm Phiếm gật đầu: “Ừm, Khương trong sinh khương*, Đường trong hoa hải đường.” 
*Cái này cũng không rõ là cái gì, sợt gg thì hình như là một vị thuốc Đông Y. 
Khóe môi Tô Hạ khẽ nhếch: “Còn tưởng là kẹo đường chứ?” 
Lúc trước Vân Phiếm Phiếm cũng tưởng cái tên này có ý như vậy. Người lần đầu nghe thấy tên Khương Đường này chắc cũng đều sẽ nghĩ như thế đi. 
“Không phải.” 
Ánh mắt Tô Hạ nhìn cô có chút ý vị thâm trường, lúc sau, hắn liền rời khỏi nhà ăn, xoay người đi lên lầu. 
Vân Phiếm Phiếm nghi hoặc nhìn bóng dáng hắn. 
Sao cứ có cảm giác Tô Hạ trở nên tà khí hơn nhỉ? 
Cúi đầu nhìn vòng tay, giá trị hắc hóa đang giảm xuống? 
Tô Hạ trở về phòng, mở điện thoại ra, bên trong là con mèo kia đang suy yếu nằm ngủ ở đó, không có lấy một chút sức sống nào. 
Hắn click mở trò chơi, tiếp tục ném cầu len cho mèo như hôm qua, con mèo kia tuy rằng cũng nhảy lên đỡ, thế nhưng tổng thể thì vẫn cảm thấy có gì đó không ổn. 
Tô Hạ vốn còn nghĩ xóa cái phần mềm này đi, nhưng không biết vì cái gì mà ý nghĩ này bỗng nhiên biến mất. 
Hắn ở trêи phần mềm tìm được chỗ đặt tên, mở ra ấn vào hai chữ: Khương Đường. 
Vì thế, trêи đỉnh đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494575/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.