Edit by Shmily
#Do not reup#
– ——————————-
Vân Phiếm Phiếm cho rằng hắn đang nói về chuyện chia sẻ, liền lắc lắc đầu: “Không cần cảm ơn.”
Cố Lê quan sát cô vài lần, cuối cùng bụm mặt trầm thấp cười hai tiếng.
Cười một lúc, trong ánh mắt Cố Lê đều bị phủ một tầng sương mù mỏng, Vân Phiếm Phiếm thấy hắn cười đến xán lạn liền hỏi: “Làm sao vậy?”
Cố Lê mỉm cười trả lời: “Không, không có gì.”
Vân Phiếm Phiếm nghiêng đầu, nhìn về phía ban công, bỗng nhiên thấy được những bông tuyết rơi bên ngoài cửa sổ.
Cô cả kinh, đứng dậy phấn khích nói: “Tuyết rơi.”
Nói xong liền nhanh chân xuống giường, xỏ dép rồi chạy ra ban công mở cửa.
Gió lạnh tức khắc tràn vào, cô cũng không cảm thấy lạnh, ngược lại bởi vì hưng phấn khi thấy tuyết mà huyết khí dâng lên, cả người cũng bắt đầu nóng dần.
Cây xanh bên ngoài đã được một tầng tuyết trắng bao trùm, cô duỗi tay, tiếp được một mảnh bông tuyết.
Cố Lê đứng ở đằng sau cô, cùng cô nhìn cảnh sắc trắng xóa đất trời này.
Một lát sau, điện thoại của cô bỗng nhiên vang lên.
Vân Phiếm Phiếm lấy điện thoại ra, bên trêи hiển thị tên của Giang Điềm.
Cô ấn nghe, hỏi đối phương: “Giang Điềm, có chuyện gì sao?”
Giang Điềm bên kia điện thoại đang ở bên đường ăn sủi cảo nóng hầm hập, cửa hàng này là cửa hàng ngày trước cô thường hay lui tới, lúc ấy trêи người không có tiền, ăn uống cũng chẳng tử tế được là bao, chỉ có sủi cảo nơi này vừa tiện lại vừa ngon, lúc tết đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494556/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.