Edit by Shmily
#Do not reup#
Chúc mừng đứa con thứ 5 của tui đạt 7k lượt đọc, huhu hạnh phúc lắm luôn!! Mong các bạn ủng hộ nhiều nhiều nữa nha!!!!
– ——————————–
Vân Phiếm Phiếm mua một bó hoa.
Cô cùng Cố Lê đi về phía nghĩa trang.
Cũng không biết là do thời tiết lạnh hay là nơi này vốn dĩ lạnh lẽo nên khiến cho người ta có một loại cảm giác quạnh quẽ, cô cảm thấy khắp nơi đều vô cùng hoang vắng, chung quanh cũng lạnh buốt.
Cố Lê bên cạnh không nói gì, thế nhưng cô có thể cảm giác được tâm tình của hắn đang trùng xuống.
Xuyên qua từng tấm bia mộ, cô rốt cuộc cũng thấy được bà nội của Cố Lê.
Cô biết bà nội hắn trông như thế nào, bởi vì khi tiếp thu về cốt truyện của Cố Lê, hệ thống cũng đã cho cô xem ảnh.
Lúc ấy chỉ cảm thấy đây là một bà lão hòa ái hiền từ, hiện tại nhìn ảnh chụp bà đang tươi cười, cô lại cảm thấy vô cùng chua xót.
Nghĩ đến việc bà ấy vì không muốn liên lụy Cố Lê mà chọn phương thức như vậy để rời đi, tâm tình cô cũng không mấy dễ chịu.
Vân Phiếm Phiếm hỏi Tiểu Bạch Thái: “Nếu lúc ấy ta trực tiếp đứng ra trợ giúp hắn mà không phải là núp sau lưng, có phải bà nội Cố sẽ không rời đi hay không?”
Tiểu Bạch Thái hiểu được tâm tình của Vân Phiếm Phiếm lúc này, nó chỉ có thể an ủi cô: “Loại chuyện như sống chết này không có cách nào khống chế được đâu, ngay cả ký chủ cũng đâu thể biết trước được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494548/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.