Edit by Shmily
#Do not reup#
– ——————————
“Đại khái.” Cố Lê nói.
Có học hay không cũng không quá quan trọng.
Rõ ràng hắn biết rõ, làm những chuyện này chỉ phí công.
Hắn vẫn luôn cho rằng chỉ cần mình nỗ lực thì sẽ có thể nhìn thấy cô, nhưng mà chờ tới khi cô chân chính biến mất, hắn mới bừng tỉnh, hóa ra bản thân mình hoàn toàn không biết tý gì về đối phương.
Không biết tên, không biết cô trông thế nào, thậm chí trừ QQ ra thì ngay cả phương thức liên hệ chính thức hắn cũng không có.
Trừ thanh âm và tay của cô ra thì hắn chẳng biết gì nữa.
Buồn cười hơn nữa là một người như vậy lại có thể cướp đi toàn bộ tâm tư của hắn.
Hắn muốn gắt gao ôm lấy cô, lại bị cô cắn nuốt tới không còn lại gì.
Nhân sinh của hắn, giống như vẫn luôn thất bại như thế.
Cố Lê không nhịn được cười khổ, hắn cho rằng bản thân mình có thể thay đổi cái gì đó, thế nhưng cuối cùng lại càng khiến bản thân khó chịu thêm.
Tối ngày hôm đó, hắn liền đem QQ gỡ đi, sau đó hắn liền rời khỏi căn phòng đã cùng bà nội chung sống nhiều năm trời, trong lòng vẫn còn áp lực như cũ. Hắn lật xem ảnh chụp trong album, có quan hệ với cô cũng chỉ có những hình về hoa cùng với món ăn kia.
Hắn còn nhớ rõ đêm hôm đó cô uống say, nói với hắn là muốn làm đồ ăn cho hắn ăn.
Kỳ thật Cố Lê cũng không có giận việc cô không trả lời tin nhắn của mình, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494528/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.