Edit by Shmily
#Do not reup#
– ——————————–
Là ảnh đồ ăn, nhìn qua vô cùng ngon mắt.
Cố Lê nhìn trong chốc lát cũng không hiểu được ý tứ của cô khi gửi cho mình bức hình này.
Đợi một, hai phút sau cũng không thấy cô nhắn thêm cái gì, Cố Lê liền gửi một dấu chấm hỏi qua. Nhưng tin nhắn gửi đi như đá chìm đáy bể, trước kia người nọ vô cùng tích cực trả lời hắn, giờ đây lại không thấy tăm hơi.
Cố Lê nhắn thêm một câu: Sao thế?
Vẫn không có hồi âm.
Hắn ném điện thoại sang một bên, nằm ở trêи giường nhìn trần nhà.
Đôi con ngươi thâm thúy phát ra ánh sáng, hắn nằm được khoảng năm, sáu phút thì lại dứt khoát cầm điện thoại bên cạnh lên, trực tiếp gọi điện thoại qua.
Vân Phiếm Phiếm vô cùng buồn ngủ, sau khi uống rượu xong, cả người cô lúc này đều như ở trong trạng thái mơ hồ, lúc nghe được tiếng điện thoại kêu, cô miễn cưỡng mở to mắt ra nhìn, trong đầu còn không kịp suy nghĩ đã trực tiếp ấn nghe.
“Alo.”
Thanh âm trầm thấp của đối phương như mang theo một dòng điện lưu truyền tới bên tai cô.
Vân Phiếm Phiếm nhắm mắt lại “ưm” một tiếng, cũng không có hé răng.
Cố Lê nghe được thanh âm của cô, cảm thấy hình như có chút không bình thường.
Trước kia lúc nói chuyện phiếm, tuy rằng đã từng gặp cô mấy lần, nhưng lại không biết mặt cô ra sao. Khi nghe được thanh âm lại cảm thấy vô cùng gần gũi.
Hiện tại cùng cô nói chuyện, trong lòng Cố Lê lại có cảm giác thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494517/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.