Edit by Shmily 
#Do not reup# 
– —————————- 
Hắn buông cánh tay đang nâng lên xuống. 
Nhìn ra đằng sau liền thấy được một người đeo khẩu trang, trêи đầu còn đội mũ. 
Đám người này tuy rằng trong nhà cũng có bối cảnh, thế nhưng hiện tại cũng mới chỉ là học sinh cấp ba, nếu nhất định phải tới cục cảnh sát thì sẽ rất phiền phức, liền lập tức dừng tay lại, vội vàng bỏ chạy, thời điểm đi qua Vân Phiếm Phiếm còn mắng một câu: “Nhiều chuyện.” 
Vân Phiếm Phiếm ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Lê. 
Giờ phút này, Cố Lê cũng đang nhìn cô. 
Cô thấy được bên khóe miệng của hắn có vết máu, nửa bên mặt có chút bầm tím, bộ dáng vô cùng chật vật, thế nhưng hắn vẫn đứng thẳng lưng, khiến cho người khác không thể cảm giác được một chút chật vật nào của hắn. 
Cô làm bộ như người qua đường hỏi thăm hắn: “Cậu không sao chứ?” 
Cố Lê nhìn cô một lúc lâu, cũng không có nói chuyện. 
Vân Phiếm Phiếm bị hắn nhìn tới căng thẳng, muốn chạy lại quan tâm hắn một chút nhưng Cố Lê lại lắc đầu: “Không sao, cảm ơn.” 
Cô nói: “Không sao là tốt rồi, cái đó… tôi đi trước, miệng vết thương của cậu nhớ bôi thuốc đấy.” 
Nói xong, cô liền xoay người chậm rãi rời đi. 
Cố Lê nhìn bóng dáng cô, chỉ cảm thấy rất quen thuộc. 
Trong đầu bỗng nhiên hiện ra một hình ảnh, trong tiệm KFC, hình như cô gái này cũng từng xuất hiện, đi từ bên trong ra, sau đó hắn đã bị cửa hàng trưởng gọi vào. 
Hai người kia vô cùng giống nhau. 
Nếu hai người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494501/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.