Edit by Shmily
#Do not reup#
– —————————–
Thật ra Chung Hàm cũng không phải không thích ra ngoài, chỉ là bởi vì ra ngoài với cô nên mới hơi có kiên nhẫn mà thôi.
Cho nên đêm nay hắn bỗng nhiên nói như vậy còn khiến Vân Phiếm Phiếm có chút kỳ quái.
Nhìn ánh mắt nghi ngờ của cô, Chung Hàm nhướng mày nhẹ giọng nói: “Không tin anh?”
Vân Phiếm Phiếm: “… Vậy được rồi.”
Chung Hàm thật sự là không có lừa cô, ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Chung Hàm đã mặc xong quần áo.
Hôm nay hắn không phải đi làm, nhưng vẫn ăn mặc tây trang giày da như cũ.
Hắn còn cố ý không thắt cà vạt, chờ tới lúc cô tỉnh, Chung Hàm liền cầm cà vạt đưa cho cô, ý bảo cô tới giúp hắn.
Ở cùng Chung Hàm lâu như vậy, thứ cô làm được tốt nhất hẳn chính là thắt cà vạt đi.
Chung Hàm cái gì cũng không cho cô làm, cho dù là rửa cái bát, hắn cũng đều tự mình làm, chỉ có việc thắt cà vạt này là hắn lại rất kiên trì.
Cô yên lặng giúp hắn thắt cà vạt thật tốt, thời điểm muốn rời giường thay quần áo, thân thể lại bị Chung Hàm vớt lên, môi hắn hôn lên má cô một cái, sau đó nói: “Có qua có lại, em giúp anh thắt cà vạt, anh giúp em thay quần áo.”
Hai người cọ tới cọ lui hết một tiếng đồng hồ.
Chờ tới khi chân chính ra tới cửa thì đã gần 10 giờ sáng.
Ngồi ở trêи xe, cô vô cùng tò mò Chung Hàm muốn mang cô đi nơi nào.
Chờ tới khi đến nơi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494496/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.