Edit by Shmily 
#Do not reup# 
– —————————— 
Cô thiên chân vô tà hỏi: “Vậy anh muốn cho em ra ngoài sao?” 
Chung Hàm trầm mặc. 
Vân Phiếm Phiếm lập tức hiểu ý tứ của hắn. 
Hắn không muốn. 
Chung Hàm xác thực không muốn, nếu có thể, hắn hy vọng cứ như vậy sống với cô cả đời, như vậy sẽ không cần lo lắng cô sẽ rời khỏi mình, cũng không cần lo lắng sẽ mất đi một phần ấm áp này. 
Mỗi ngày về đến nhà đều có thể nhìn thấy cô, buổi tối có thể cùng cô ngủ chung. 
Như vậy thật tốt. 
Trong khoảng thời gian này, đại khái là sống quá an nhàn, an nhàn tới nỗi khiến hắn cơ hồ quên mất những chuyện không thoải mái trước kia. 
Chung Hàm không thể tưởng tượng, nếu có một ngày cô bỗng nhiên muốn rời đi, hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa. 
“Ngủ đi.” Hắn nói. 
“Ồ.” 
Ngày hôm sau, Chung Hàm ăn xong bữa sáng liền thật sự không tới công ty, bởi vì hắn ở nhà cho nên cũng không có nhốt Vân Phiếm Phiếm, Vân Phiếm Phiếm liền rất tự do, lúc Chung Hàm ngồi trêи sofa làm việc, cô liền ngồi bên cạnh ăn vặt. 
Qua thêm một giờ, Chung Hàm bỗng nhiên nói với cô: “Về phòng. 
Trêи máy tính Chung Hàm hình như có mail gửi tới, cô cũng không xem được, nghe Chung Hàm nói vậy liền đứng dậy đi lên lầu. 
Chung Hàm cầm theo máy tính, cũng đi lên lầu với cô. 
Hắn đem máy tính đặt ở trêи giường, mở một bộ phim ra, sau đó lại mang tai nghe tới đeo lên cho Vân Phiếm Phiếm, sau đó liền dặn dò: “Hôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/268545/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.