Edit by Shmily
#Do not reup#
– —————————–
Hắn kéo thân thể mệt mỏi đi rất lâu mới tìm được đường lớn.
Lấy ra toàn bộ số tiền trêи người, giao cho tài xế xong, nói địa chỉ nhà rồi nằm ở trêи xe ngủ.
Chờ sau khi hắn vào nhà thì liền thấy được một màn cực kỳ chói mắt.
Người cha của mình đang ôm em trai chưa đầy một tuổi, vừa thổi canh trong thìa cho nguội, vừa cẩn thận dỗ dành nó uống, mà kẻ đầu sỏ bắt cóc hắn lại có thể ngồi ở đó cười hiền dịu.
Trong thời gian bị bắt cóc, hắn có nghĩ tới chuyện có phải nơi hắn bị nhốt quá hẻo lánh hay không cho nên cha mới không tìm được hắn. Có thể ông ở nhà cũng vô cùng lo lắng sốt ruột, nhưng hắn lại không hề nghĩ tới ~~
Ông rất vui vẻ.
Cái gia đình này vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Thời điểm Phạm Thải Y nhìn đến hắn, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc rõ ràng.
Hắn vô cùng thích phản ứng này của bà ta.
Bởi vì hắn còn sống mà quay về.
Người phụ nữ kia hấp tấp đứng dậy, một đầu đầy khả năng khôn khéo mang theo ngữ khí hơi khẩn trương hỏi hắn: “Tiểu Hàm, không phải con tới nhà bạn ở mấy hôm sao? Sao sớm như vậy đã về rồi?”
Chung Hàm lộ ra một nụ cười xán lạn, hắn ngửa đầu nói với bà ta: “Đúng vậy, con về rồi.”
Hắn không hề đem chuyện này nói cho cha hắn, thậm chí còn không hề vạch trần lời nói dối của bà ta.
Hắn biết, đều không sao cả.
Từ ngày hôm đó về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/268530/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.