Edit: Sa Nhi
================
"Sao ngươi muốn hại sư muội của ngươi?" Trưởng lão kia có vẻ vẫn bình tĩnh, nhưng đáy mắt đã có lửa giận đè nén.
"Không phải ta, ta không có, đừng có nói lung tung." Sơ Tranh phủ nhận ba lần.
"Thu Ỷ sư muội của ngươi hiện tại còn đang nằm bên trong, ngươi còn dám nói mình không làm?"
"Nàng ta nằm ở bên trong là do nàng học nghệ không tinh, có quan hệ gì với ta?" Sơ Tranh vẫn thản nhiên lạnh nhạt.
"Nếu không phải ngươi đẩy sư muội ra làm khiên..."
Sơ Tranh đánh gãy hắn: "Trưởng lão, cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung, ngươi có chứng cứ không?"
"..."
Trưởng lão nhìn ra đệ tử phía sau.
Đám đệ tử này lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Bọn họ không có chứng cứ...
"Sư muội đã tỉnh."
Trong điện có người hô lên.
Một đám người lập tức khẩn trương vào phòng.
Sơ Tranh cũng bị gọi vào, muốn cô phải đối chất luôn với Thu Ỷ.
Thu Ỷ nhìn thì có vẻ bị tổn thương rất nặng, sắc mặt trắng bệch, ngồi cũng cần người phải đỡ.
Ánh mắt nàng ta long lanh nhìn về phía Minh Thương, yếu đuối đến làm lòng người sinh thương tiếc: "Sư phụ..."
Minh Thương ra hiệu nàng ta không cần cử động: "Ngươi không còn gì đáng ngại, tĩnh dưỡng cho khỏe là được."
Thu Ỷ đúng là rất xinh đẹp.
Quả thật thân thể này của nguyên chủ cũng rất giống nhau.
Nhưng chẳng qua cũng chỉ giống 3-4 phần, nguyên chủ so với Thu Ỷ còn đẹp hơn một chút.
"Đa tạ sư phụ." Thu Ỷ yếu ớt thở một hơi, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792738/chuong-2645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.